Chuyện thiếu nhi - Chim Đa Đa

20:38 |

Truyện thiếu nhi  hay và cập liên tục chỉ có tại atruyencuoi.blogspot.com Truyện hay chim đa đa. Tuyển tập truyện dành cho các em học nhỏ tuổi.

Chuyện thiếu nhi - Chim Đa Đa
Chuyện thiếu nhi - Chim Đa Đa

Trích tư: Du Ca Việt Nam
Đã lâu rồi, ở dựa mé rừng tha có đôi vợ chồng người tiều phu ăn ở với nhau hai mươi năm rồi mà không có đứa con để vui nhà . 1 hôm vợ chồng bàn với nhau nên đến ngôi chùa ở gần triển núi ăn chay niệm phật để cầu con
Quả nhiên đi cầu tự trở về được ít lâu, thì vợ người tiều phu có thai, sinh được 1 con trai , đặt tên là Đa Đa . Lúc Đa Đa lên 7 tuổi thì mẹ nó qua đời . Còn lại 1 cha 1 con không ai sớm hôm săn sóc cho đứa trẻ, người tiều phu phải ngày ngày vào rừng đốn củi mãi tối mịt mới về, sự mệt mõi làm cho ông không đủ sức để săn sóc nuôi dưỡng con thơ . Sau nhiều lần cân nhắc ông không còn biết làm cách nào hơn là cưới thêm 1 người vợ kế ..
   Người đàn bà này không được hiền lành như mẹ ruột of Đa Đa . Ngoài roi vọt , tiếng nặng tiếng nhẹ , chị ta còn bắt Đa Đa phải lặn lội trong cánh đồng chăn đuổi bầy vịt của chị ta nuôi . Đà vậy đến bữa, chị ta chỉ cho Đa Đa ăn cơm thừa canh cặn đói no mặc kệ , Vì vậy tối đến thấy cha về Đa Đa thường thút thít khóc kể với cha về nỗi dì ghẻ hành hạ chăn vịt, bị đòn roi còn lại cho ăn đói . Nhưng người cha không tin lời của đa đa ...
   Càng ngày người dì ghé càng ghét cay ghét đắng Đa Đa nên càng nặng lời nhiếc máng, đánh đập tàn nhẫn khi không có cha của Đa Đa ở nhà . Rồi 1 hôm đợi lúc gần tối cha của Đa Đa sắp về , chị xúc 1 chén cát , lấy cơm trắng trải lên trên mặt chén cho Đa Đa bảo ăn . Đa Đa không dám cãi lời mẹ ghẻ , lại nghĩ tủi thân , hồi nào còn mẹ được ăn uống đầy đủ , nâng niu, săn sóc , nay thì cực khổ , cơm lại trộn cát bảo ăn , làm sao mà ăn được , Nên nó cứ cầm chén cơm mà khóc cho tới lúc cha nó lơn tơn xách rựa về nhà ..
   Phần mệt nhọc , lại nghe tiếng dì ghẻ chanh chua mắng vốn : Đó ông xem, thằng Đa Đa hành hạ tôi đến bực, cơm đã dâng tận tay nó không chịu ăn ngồi khóc rấm ra rấm rứt như ma trù ma ẻo thì còn làm ăn gì được ..
   Gã tiều phu nóng tính , nghe vậy bực mình rồi lại thấy chén cơm trong tay Đa Đa là cơm trắng ngon lành tại sao không ăn mà ngồi khóc . Nỗi khí xung thiên , gã vớ lấy khúc củi đánh thẳng Đa Đa , chẳng dè trúng nhầm đầu đứa bé ngã ra chết .   Chén cơm trắng đổ tứ tung bày ra những hạt cát .. Bấy giờ gã mới hiểu được lòng dạ độc ác của người vợ kế thì đã muộn rồi . Ông chỉ còn cách chôn con và đuổi chị ta ra khỏi nhà ..
3 ngày sau ra thăm mả Đa Đa , gã tiều phu thấy từ dưới mả 1 con chim kỳ lạ sắc xám bay lên đậu trên cành nhìn ông rồi cất tiếng kêu :
   Bát cơm cát trả cho cha, đánh bể óc ác la, ác la đa ..
   Gã tiều phu biết ngay rằng hồn Đa Đa hoá thành chim , buông ra những tiếng kêu thê thảm
Read more…

Tổng hợp truyện cười sinh viên hót phần 3.

19:38 |

 Tổng hợp truyện cười sinh viên hot 2013. Bạn đang đọc truyện cười tại atruyencuoi.blogspot.com. Chúc bạn vui vẻ khi đọc truyện tại blog này.

1) Sinh viên đi Xe bốn bánh

Sinh viên A gặp bạn là Sinh viên B đang chạy xe máy đi học:
Sinh viên A: Thời đại ngày nay sinh viên mà còn chạy xe máy đi học.
Sinh viên B ngạc nhiên hỏi lại: Thế mày đi bằng gì.
Sinh viên A: Tao ấy à? Phải ô tô 4 bánh trở lên mà còn tài xế đưa rước nữa chứ.
Sinh viên B: Vậy à? Mày làm gì mà sang thế. Thế mày đi xe hiệu gì?
Sinh viên A: Vừa nói vừa co giò chạy nào ta cùng buýt

Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Truyện thiếu nhi

2) Rất hợp lý

Hai sinh viên gặp nhau:
- Thằng Khánh vừa nhập viện đấy. Tao với mày mua bánh mì đến thăm nó nhé!
- Cái gì?
- Thế đến thăm người ốm người ta thường mang theo những gì?
- Thì cam, đường, sữa...
- Đấy! Bánh mì mà chấm sữa thì tuyệt! Mà nó thì khối đứa mang sữa tới thăm rồi, mang bánh mì đến là đúng điệu nhất!
o O o

3) Chữ bác sĩ

Một bác sĩ kê toa cho bệnh nhân nọ. Chữ ông ta viết khó xem tới mức bệnh nhân này đã dùng toa thuốc đó để đi xe buýt miễn phí trong hai năm, đi xem hát một lần, xem đá bóng một lần. Thậm chí anh này còn đưa nó cho sếp xem, khiến sếp tưởng là thư tay của ai đó nên vội tăng lương cho anh ta. Đặc biệt, con gái bệnh nhân đã chơi piano từ toa thuốc này mà được học bổng vào nhạc viện.
4) Sinh viên
Thầy giáo:
- Xasa, em hãy cho thầy biết: Mặt trăng và Châu Phi cái nào gần ta hơn?
Học sinh:
- Tất nhiên là mặt trăng ạ!
Thầy giáo:
- Tại sao?
Học sinh:
- Bởi vì mặt trăng chúng ta nhìn thấy, còn Châu Phi thì không ạ.

5) Tương đối

Một sinh viên không hiểu thuyết "Tương đối" của nhà bác học Einstein, liền hỏi ông. Ông đáp như sau:
- Một hôm, tôi đi đường gặp một người mù, tôi hỏi y "Anh muốn uống một ly sữa không?". Người mù hỏi lại tôi:
- Sữa là cái gì?
- Sữa là một thứ nước trăng trắng.
- Nước thì tôi biết, nhưng trắng là thế nào?
- Trắng là màu giống như lông con ngỗng.
- Lông thì tôi biết rồi, nhưng con ngỗng thì như thế nào?
- Ngỗng là một loại chim có cái cổ dài và cong.
- Cái cổ thì tôi biết, nhưng cong là thế nào?
Nhà bác học Einstein liền nắm cánh tay của người mù giang thẳng ra và bảo: "Thế này gọi là cong". Người mù vui mừng bảo:
- À thế bây giờ tôi hiểu sữa là cái cánh tay cong cong lại giống như cái cổ con ngỗng.
Có câu hỏi gì không?
Một doanh nhân thành đạt được mời thỉnh giảng cho sinh viên ngành kinh tế. Sau khi giảng xong, ông ta hỏi:
- Các anh chị có câu hỏi gì không?
Có tiếng một sinh viên nữ từ cuối giảng đường:
- Xin hỏi ông đã lập gia đình chưa ạ?

6) Giờ học địa lý

Giờ địa lý, cô giáo hỏi:
- Người ta làm thế nào để xác định các địa tầng của trái đất?
- Thưa cô, phải dùng cọc sắt và xẻng ạ! - Một học sinh nhanh nhảu trả lời.

7) Cá bị lươn ạ

Giờ địa lý, cô giáo hỏi học sinh:
- Các em cho biết vì sao nước biển lại mặn?
- Thưa cô, để cá không bị ươn ạ! - Một học sinh trả lời.

8) Học văn

Trong giờ ngữ văn, cô giáo hỏi Miky:
- Em hãy tìm từ trái nghĩa với cụm từ "Cuộc đời màu hồng".
- Thưa cô, đó là cụm từ "Hóa đơn tiền điện” ạ!
9) o O o
Giờ sinh vật, cô hỏi Piter: - Em hãy cho biết voi và lừa khác nhau thế nào?
- Thưa cô, khác nhau ở vị trí của vòi ạ.

10) Ngủ gật

Đang giờ học, cô giáo gọi một học sinh ngủ gật:
- Không thể coi chuyện này là thiếu ý thức được nữa, mà phải gọi là trắng trợn. Tại sao em có tật ngáy to như thế mà vẫn dám ngủ vào giờ của tôi?!a

Read more…

Tổng hợp truyện cười sinh viên phần 2

19:27 |

 Tổng hợp truyện cười sinh viên phần 2. Đọc truyện cười mỗi ngày tại atruyencuoi.blogspot.com. truyện cười cập nhât liên tục .

 Tổng hợp truyện cười sinh viên phần 2

 Tổng hợp truyện cười sinh viên phần 2


1)  Danh từ

Thầy: Danh từ là tên của sự vật. Ai có thể cho tôi một danh từ?

Laure: Con bò.

Thầy: Rất tốt.

Thầy chỉ Jacques:

- Còn em hãy cho một danh từ khác.

Jacques đứng ngay dậy nói:

- Con bò khác ạ.

  2) Đố

Giờ kiểm tra, thầy giáo dạy sinh vật đem đến một hộp trong đựng đủ các loại chim. Thầy lôi ra một con chim và giấu đằng sau, chỉ để cho học sinh nhìn thấy cái đuôi, thầy hỏi một học sinh:

- Đây là chim gì?

- Dạ thưa, chim sáo ạ.

- Không đúng, đó là con gõ kiến. Cho em đoán lại lần nữa... Thầy giáo lại bắt đầu giấu chim.

- Con này tên gì?

- Dạ - Học sinh lúng túng - Em nghĩ đó là con chim chào mào ạ.

- Không phải, chim họa mi. Em không học gì cả. Tôi phải cho em 0 điểm. Tên em là gì?

- Em đố thầy đấy.

  3) Phòng vệ

Chàng trai đến thăm bạn gái học trường Luật, vừa bước vào cửa thì một chú khuyển xổ ra, chàng líu lưỡi:

- Chó!... Chó! Nó cắn.

- Chiếu theo khoảng 1 điều 13 chương III, cô gái cười đáp, Anh được quyền phòng vệ.

- Sao cơ?

- Cắn lại nó.
]
  4) Thực tế phức tạp
Ngày đầu tiên đến lớp, về nhà đứa con có vẻ mặt buồn rười rượi. Bà mẹ ngạc nhiên hỏi:

- Làm gì mà con buồn thế?

- Mẹ ạ, cô giáo ra đề tập làm văn tả con mèo!

- Thế thì tốt, nhà mình có đến hai con.

- Nhưng con không rõ cô yêu cầu tả con nào!


o O o


Trong buổi lao động. Học sinh tham gia chuyển gạch để xây tường. Thấy Ân một chuyến chỉ mang một viên gạch, trong khi mọi bạn đều mang hai viên, một bạn liền nói:

- Ân lười quá, mang được nỗi một viên gạch.

Ân liền cãi:

- Có bạn lười thì có.

Mọi người cười ồ. Ân nói tiếp:

- Các bạn sợ phải đi hai chuyến nên mới mang hai viên một lần chứ còn gì nữa.

  5) Lịch sự

Một nhà chuyên nghiên cứu về cách ứng xử giao tiếp nói chuyện với đám học sinh nam:

- Các bạn hãy nhớ rằng, khi đến phòng bạn gái chơi mà thấy cửa đóng, thì bao giờ cũng phải gõ cửa. Đó là biểu hiện của phép lịch sự.

Một sinh viên bỗng hỏi:

- Thế còn khi cửa mở ạ?

- Thì đóng cửa lại mà gõ!


o O o


Vị giáo sư giảng bài cho sinh viên Y khoa:

- Để đoán biết tuổi của loài động vật có xương sống, người ta thường quan sát bộ răng của chúng.

Một sinh viên thắc mắc:

- Nhưng thưa giáo sư, loài gà, loài chim lại không có răng. Thì làm thế nào để biết ạ?

- Thì chúng ta dùng răng của mình chứ sao!

  6) Thế mới tài

Sau giờ địa lý, thầy hỏi:

- Em nào còn thắc mắc về bài giảng hôm nay, cứ hỏi!

Một học sinh giơ tay:

- Thưa thầy, vì sao trái đất lại quay quanh mặt trời ạ?

Thầy ngẫm nghĩ mãi, vì trong giáo án không ghi gì điều này cả. Cuối cùng thầy nghĩ ra cách trả lời:

- Ưừ!... - Thầy cười hóm hỉnh - Thế mới tài!


o O o


Trong buổi thi vấn đáp ngành y, giảng viên hỏi một nữ sinh viên nổi tiếng "lặn" và ba hoa:

- Trong cấp cứu gãy xương, gãy phần nào nguy hiểm nhất?

- Thưa giáo sư, chắc chắn là gãy xương lưỡi ạ!
Read more…

Tổng hợp truyện cười sinh viên phần 1

19:21 |

 Tổng hợp truyện cười sinh viên phần 1. Đọc truyện cười mỗi ngày tại atruyencuoi.blogspot.com. truyện cười cập nhât liên tục trong 24h.

tổng hợp truyện cười sinh viên phần 1
tổng hợp truyện cười sinh viên phần 1
1) Thật chính xác
Cô giáo thu bài tập làm văn đề tài: "Tả con lợn nhà em". Tèo đứng lên xin cô cho khất đến cuối tuần, Cô hỏi:

- Sao em chưa làm bài văn xong ?

- Dạ ... vì bố em đi công tác chưa về ạ .

- À! Chắc là nhờ bố làm hộ chứ gì ?

- Không đâu ạ. Chẳng qua em muốn tả cho thật chính xác. Nên em mới nhảy vào chuồng lợn đo được chiều dài của nó. Còn cân nặng bao nhiêu thì phải chờ bố em về rồi bắt trói khiêng lên mới biết được ạ.

2) Lờ nờ
Để giúp Bình sửa tập phát âm "L" sai thành "N". Cô giáo bắt cậu tập đọc và thuộc lòng câu: "Cụ Lý lên chợ làng mua lòng lợn luộc".

Một tuần sau, cô kiểm tra và khen Bình:

- Giỏi lắm. Em phát âm đúng rồi đấy. Có khó khăn gì đâu.

- Thưa cô, câu này đọc mãi cũng quen, chứ những câu nạ, nắm núc nó cứ nàm sao ấy!


o O o


Bé Sama tức giận thưa với thầy:

- Thưa thầy, tụi nó không chịu nghe lời thầy lại đặt biệt hiệu cho em rồi.

- Đứa nào thế? - Thầy hỏi.

- Dạ, thằng Mắt lừa, thằng Đầu bò, và thằng ếch chột ạ.

3) "Người mẫu" chạy mất
Cô giáo gọi Thomas đứng lên khiển trách:

- Bài văn tả con chó của em chữ rất xấu, giấy bẩn và chưa làm xong, tại sao vậy?

- Thưa cô, em đã cố gắng ghì nó lại để tả, nhưng được một nửa thì nó cắn em và chạy mất ạ!


o O o


Thầy giáo toán hỏi Collins:

- Lầm này lại điểm "0", em cảm thấy thế nào?

Collins nghiêm túc trả lời:

- Thưa thầy, tất cả đều bắt đầu từ "không đến có" ạ!

  4) Thế có chết không?
Cô giáo dặn học sinh:

- Ngày mai chúng ta sẽ học bài "Bảo vệ sức khoẻ", các em mang tới lớp một đồ dùng có liên quan đến bảo vệ sức khoẻ nhé.

Hôm sau, nhất loạt các học sinh đều mang mỗi người một đồ vật.

- Tuấn, em đem gì tới?

- Thưa cô, em mang băng gạc dùng để băng vết thương ạ.

- Tốt lắm. Thế còn Tèo, em mang gì nào?

- Thưa cô, lọ ê-te dùng để rửa sạch vết thương ạ.

- Tý, em mang cái gì kia?

- Dạ, bình ôxy ạ?

- Em lấy ở đâu ra vậy?

- Dạ, của bà em.

- Thế bà có bảo gì không?

- Dạ, bà chỉ thở dài và phều phào nói: “Không được mang đi”.

Cử nhân
Một thanh niên đã được phòng tổ chức của một siêu thị tuyển dụng đến trình diện tại một cửa hàng. Vị cửa hàng trưởng tiếp đón anh ta bằng cái bắt tay thân mật và một nụ cười rồi trao cho anh ta cái chổi và bảo:

- Công việc đầu tiên của cậu là quét dọn cửa hàng!

- Nhưng mà - Chàng thanh niên nói - Tôi là một sinh viên tốt nghiệp đại học rồi cơ mà!

Vị cửa hàng trưởng bảo:

- Tôi lấy làm tiếc. Tôi đã không được biết điều đó. Vậy hãy trao lại cây chổi cho tôi rồi tôi sẽ chỉ chỗ cậu cách quét!

  5) Mơ ước
Bé Bô học lớp hai. Một hôm thầy giáo ra đề tập làm văn: "Hãy nói về mơ ước của em".

Bé Bô viết ngay: "Em muốn làm cảnh sát để giúp đỡ mọi người".

Thầy giáo phê vào bài văn: "Ý hay nhưng phải để ý Rôbe vì nó định cướp nhà băng đấy!"


o O o


Nhân "tán" Loan:

- Loan ơi, Loan à. Loan ăn cơm vàng cơm bạc nhà anh, chớ ăn cơm trắng nhà thằng Danh đó mà.

Loan trả lời:

- Nhân ơi, Nhân à! Loan đây thà ăn cơm trắng chứ ăn cơm vàng cơm bạc gãy răng tui sao cha!

(Nhân bỏ ý định).
Vui lòng chờ...

  6) Đúng quá rồi
Sau khi đã mất một giờ giải thích cho một lớp học sinh nhỏ tuổi về giá trị tương đối của những đồng tiền xu, cô giáo kiểm tra một em học sinh, hỏi em là nếu có hai đồng nửa penny và một đồng penny thì em thích lấy đồng nào hơn. Em gái này tuyên bố tức thì:

- Em thích lấy hai đồng nửa penny hơn.

Cô giáo hỏi:

- Tại sao thế? Có phải cô đã nói đi nói lại với các em bao nhiêu lần là một đồng penny luôn bằng hai đồng nửa penny cơ mà?.

Em học sinh trả lời:

- Thưa cô đúng ạ, nhưng nếu em mất một đồng nửa penny, thì em vẫn còn đồng kia ạ. Trong khi đó nếu như em mất một đồng penny thì em chả còn gì cả!.
Vui lòng chờ...

  7) Dưỡng khí
Thầy giáo giảng bài:

- Bất cứ sinh vật nào muốn tồn tại đều cần có dưỡng khí. Nếu không có dưỡng khí thì không có sự sống. Vậy mà thế kỷ gần đây loài người mới phát hiện ra điều này.

Một học sinh thắc mắc:

- Thưa thầy, thế trước khi phát hiện ra dưỡng khí, mọi sinh vật làm thế nào mà sống được??!

  8) Làm việc tốt
Cô giáo dặn dò học sinh lớp một:

- Ngày mai là chủ nhật, mỗi em hãy làm một việc tốt giúp đỡ gia đình để cha mẹ vui lòng nhé.

Ngày thứ hai, cô giáo hỏi một bé:

- Hôm qua, em đã làm được việc tốt gì để cha mẹ vui lòng nào?

- Thưa cô, hôm qua em làm được hai việc tốt. Buổi sáng, em đến chơi nhà cô em, mẹ em rất vui mừng. Buổi chiều, em về nhà với mẹ làm cô em cũng rất mừng ạ.

  9) Ứng xử học sinh
- Mày quen nhỏ đó không?

- Quen! Tao đến nhà bị nhỏ đuổi hoài, lạ gì.


o O o


- Thế nào? Đỗ đại học chứ? "Thất bại là mẹ đẻ thành công", năm trước cậu đã trượt thì năm nay...

- Thôi, xin đừng nói nữa, tớ đụng phải... dì ghẻ rồi!


o O o


Một tóc dài đến nhà bạn chơi, khi ra về bảo bạn:

- Thấy con chó nhà ông, tui sợ quá!

- Ơ, không sao, nó hiền lắm mà.

- Không, nó dơ.

  10) Tìm chủ ngữ
Thầy giáo viết lên bảng câu: "Người đàn ông lang thang đã chết đói!". Rồi quay lại hỏi học sinh:

- Này Pitơ, em cho thầy biết, trong câu này, chủ ngữ ở đâu?

- Ơ... Có lẽ dưới mồ ạ! - Pitơ trả lời, giọng không chắc lắm.


o O o


Ông nói với cháu:

- Này cháu, ông nghe nói cô giáo đã phải mời bố cháu đến lớp để phàn nàn về hành vi của cháu, đúng không?

- Đúng ạ, nhưng sau đó cô giáo lại mời mẹ cháu đến để phàn nàn về hành vi của bố cháu.

  11) Tội lừa dối
Trong buổi thi về luật hình sự:

- Anh hãy cho biết, thế nào là sự lừa dối?

- Thưa giáo sư, điều đó sẽ xảy ra khi thầy cho tôi rớt.

- Nghĩa là sao? Hãy giải thích cụ thể?

- Theo bộ luật hình sự thì lừa dối là tội của những kẻ chuyên dựa vào việc người khác không biết nhằm gây thiệt hại cho người ta, thưa giáo sư!

  12) Thằng ngu nào?
Một bé trai trốn học, gọi điện thoại đến văn phòng hiệu trưởng:

- Alô, thưa thầy, tôi gọi cho thầy để báo tin là sáng nay Jacques xin nghỉ học.

- Vâng, nhưng xin lỗi ai ở đầu dây?

- Con đây, thưa thầy!


o O o


Bố kiểm tra sổ liên lạc của con và thấy tấm ảnh của mình kẹp trong đó. Bố liền hỏi:

- Cái gì thế này?

- Thì ảnh của bố đấy mà! Con trả lời

- Sao nó lại ở đây?

- Vì cô giáo con bảo cô ấy muốn biết "thằng ngu nào" đã làm bài hộ con.
Read more…

Đọc truyện cười hót phần 2

19:14 |

 Bạn đang đọc truyện cười tại website atruyencuoi.blogspot.com. Chúc bạn tìm được những giây phút vui vẻ khi  đọc truyện tại blog này.

đọc truyện cười hót phần 2
Đọc truyện cười hót phần 2

1) Sấm chớp

Sấm chớp đại hiệp và Người tàng hình là bạn thân. Ngày nọ Sấm chớp đại hiệp ra phố chơi, thấy trong ngõ có nàng nọ đang dạng hai chân ra không biết là làm gì, đại hiệp nghĩ cơ hội không thể để mất, liền dùng tốc độ của sấm chớp xxx nàng kia, việc xong rồi lại bỏ chạy cũng bằng tốc độ sấm chớp.
Mấy hôm sau, Siêu nhân gặp Sấm chớp đại hiệp trên phố, nói: “Này, cậu biết chuyện Người tàng hình nằm viện không?”. Sấm chớp đại hiệp vội vàng tới bệnh viện thăm Người tàng hình, phát hiện thấy nửa người dưới anh ta quấn băng kín mít: “Trời ơi! Cậu làm gì mà ra nông nỗi này?” Người tàng hình (thở dài): “Mấy hôm trước tớ tàng hình lên phố cùng một nàng xxx, rồi đột nhiên không biết có vật gì thúc vào mông tớ mấy trăm phát liền…”


Tiếp Đọc truyện cười hót phần 2 

2) Học trò 

Ông giáo làng có cô con gái đã đến tuổi cập kê. Một sáng có ba chàng trai đến cầu hôn cùng lúc, anh là thợ cưa, anh là thợ chạm và anh còn lại là sĩ quan quân đội. Ông giáo lúng túng khó xử vì cả ba đều xứng đáng làm rể, chẳng biết chọn ai. Ông nghĩ ra một cách, bèn đưa cho ba người ba ổ khóa giống nhau và nói: - Cứ coi như là con gái tôi bị nhốt ở trong phòng bằng ổ khóa này, anh nào mở ra trước thì sẽ được lấy nó. Nhớ là lúc mở khóa phải làm thơ vịnh đấy nhé! Anh thợ cưa cầm lấy ổ khóa, mở đồ nghề ra, vừa làm vừa ngâm nga: Khóa đồng dù cứng đến đâu Anh cưa một lúc còn đâu khóa đồng.Anh thợ chạm không kém, lấy búa và du.c ra gõ chan chát rồi nghêu ngao: Khóa đồng anh giữ trong tay Anh *c cả ngày khóa chịu nổi saoCòn anh sĩ quan, sau phút đầu lúng túng chợt sực nhớ ra điều gì, vội rút khẩu súng lục đeo bên hông ra, hớn hở vịnh: Súng anh dài chỉ một gang Với hai viên đạn bắn tan khóa đồng. Nghe xong, ông giáo vuốt râu cười ha hả, còn cô con gái đỏ bừng mặt. Kết quả thế nào, không nói ra thì ai cũng biết

3) Người không sợ súng đạn..

Người không sợ súng đạn..
Tại xóm A có cặp vợ chồng mới cưới. Thời gian trôi qua người vợ mang thai sinh được một trai. Đưa vợ từ nhà hộ sinh về, anh chồng bị vợ mắng một hơi, không hiểu tại sao vợ mình lại nổi giận đến thế.
Vợ anh giải thích:
- Anh nghĩ coi mỗi lần sinh đẻ tôi phải cực khổ như thế này. Tôi thề từ nay đến già tôi mà… với anh nữa thì súng đạn sẽ bắn tôi!
Sáu tháng sau, anh chồng vẫn không dám đụng đến vợ vì sợ vợ mình phải chết do súng đạn. Bỗng một đêm trong lúc ngủ say, anh chồng giật mình vì có người chui vào mùng mình. Anh nạt lớn:
- Ai đó?
Cô vợ trả lời:
- Em!
- Em là ai?
- Em là người không sợ súng đạn.
Read more…

Đọc truyện cười hot phần 1 !!

19:04 |

  Bạn đang đọc truyện cười tại website atruyencuoi.blogspot.com. Chúc bạn tìm được những giây phút vui vẻ khi  đọc truyện tại blog này.


truyen-cuoi-hay-phan-1

1. Chuyện 1

Một người khai hoang đến thăm 1 trại thổ dân da đỏ để học cách trồng trọt của dân bản xứ. Suốt cả ngày các trai tráng da đỏ làm việc đào những dãy hố , cứ 1 hố nhỏ lại đến đến 1 hố to hơn 1 chút. Hố nhỏ họ bỏ hạt giống, hố to họ bỏ cá vụn làm phân bón. Tối đến khách được mời ngủ với 1 cô gái dễ thương của bộ lạc. Cứ mỗi lần anh ta ấn ... anh ta vào da thit ấm áp của cô gái cô ta lại kêu Yahoo!!! Anh chàng thích thú với cảm giác đó và làm đi làm lại trò đó nhiều lần trong đêm.
Sáng hôm sau anh ta trở lại cánh đồng, cứ mỗi khi anh ta bỏ 1 khúc cá vào 1 hố nhỏ thì 1 chiến binh da đỏ lại làm anh giật mình bằng tiếng hét Yahoo!!! Cười thích thú anh khai hoang hỏi : Chữ Yahoo nghĩa là gì vậy ?
Người da đỏ nói : Nhầm lỗ!!! 


2. Tâm sự

Có một đôi sắp cưới nhau tâm sự.
Cô gái nói:
- Anh yêu, sau này cưới nhau rồi anh không được ăn hiếp em nha.
Chàng trai:
- Đương nhiên rùi cục cưng, làm sao anh có thể ăn hiếp em được.
- Anh cũng không được la em đó nha.
- Thương em không hết mà làm sao la được.
- Thật không anh?
- Đương nhiên rồi
- Anh hứa đi, có thật không?
- Thật mà.
- Thât không Anh?
- Thật mà, hỏi hoài tao táng một cái chết bi giờ...

3. Chuyện ABC

 Có một cặp trai gái kia nhà chung vách, yêu nhau tha thiết nhưng vì bà mẹ cô gái cấm đoán dữ quá nên đành phải quan hệ lén lút.
Cuối cùng, chàng trai cũng nghĩ ra một cách tuyệt vời đó là đục một lỗ tròn ở trên tường và đưa hàng qua.....Chỗ đục lỗ vào ngay nhà bếp của cô gái.
Vì vậy cô gái rất chăm nấu nướng, mỗi lần cô đi nấu nướng là họ lại ACB ACB... Đi đêm có ngày gặp ma, một lần đang XXX thì bà mẹ cô gái xuống bếp, sợ quá, cô gái kéo váy xuống rồi dzông tuốt mà không kịp báo cho người yêu. Anh chàng vẫn thẳng đơ, không biết gì.....
Bà mẹ cô gái nấu nướng một hồi thì tìm chỗ để treo cái chảo nóng lên, tìm mãi bà mới thấy một cây đinh ở trên tường. Bà vừa treo chiếc chảo lên thì một tiếng la thảm thiết, cây đinh biến mất và cái chảo rớt cái coong. Chẳng hiểu mô tê gì, bà lẩm bẩm:"Quái, cây đinh to thế mà lại rỉ nhỉ???

4. Bú sữa gì ?


Hai chú nhóc nằm kế nhau ở nhà thương nhi đồng, tán gẫu cho đỡ buồn:
- Đằng ấy bú sữa mẹ hay sữa bình?
- Tớ bú sữa bình
- Sữa bình có ngon không?
- Cũng ngon, nhưng phiền cái là khi ngọt khi nhạt, lúc nóng lúc nguội có khi nóng phỏng miệng luôn đó, thế đằng ấy bú sữa gì?
- Tớ thì bú sữa mẹ
- Thế sữa mẹ có ngon không?
- Ngon chớ, sữa lúc nào cũng ấm đều đều, không ngọt không lạt, bình sữa lại lại đẹp nữa nhưng thỉnh thoảng nó có mùi thuốc lá hay whisky khó chịu khôn tả!
 
Read more…

Cổ tích một loài sâu

09:58 |
Truyện thiếu nhi - Cổ tích một loài sâu

Truyện thiếu nhi - Cổ tích một loài sâu
Truyện thiếu nhi - Cổ tích một loài sâu

Mấy chị Cải ngọt la hét dữ dội khi nhìn thấy một chú sâu con màu xanh như ngọc đang bò nhẹ nhàng trên một lá dâu gần đó. Chú sâu con tội nghiệp không biết điều gì đang xảy ra, chú huơ huơ cái đầu buồn bã.
Sáng nay mẹ chú, một cô sâu xanh to dẫn chú đến nơi này và bảo:
- Con lớn rồi, giờ đây phải biết tự lập kiếm ăn, không thể đi theo mẹ mãi. Có thế con mới khôn được. Vả lại có đi ra con mới biết được cuộc đời. Khu vườn với những lá dâu xanh này là món quà cuối cùng mẹ tặng. Chú ý những loài chim sâu đấy nhé. Đó là kẻ thù truyền kiếp của nhà ta, thấy chúng thì phải ẩn nấp xuống dưới lá.
Mẹ sâu dặn dò một hồi rồi bò đi, những cái chân chắc khỏe thoăn thoắt di chuyển, chẳng mấy chốc bóng sâu mẹ đã nhạt nhòa. Sâu con vốn hiếu động, chú không thấy buồn. Những chú sâu anh của chú ra đi ai cũng khóc sướt mướt cả, chú thì khác. Chú muốn đi thăm những khu vườn xanh ngút trời mà mẹ chú từng kể, muốn đi đây đi đó để khôn ra chứ không muốn suốt ngày theo chân mẹ. Bởi vậy nên giờ đây khi đang nằm trên một chiếc lá dâu to đưa mắt nhìn khu vườn xanh mơn mởn trong ánh nắng sớm lòng chú cảm thấy khoan khoái vô cùng.
Niềm vui sướng khi sống cuộc đời tự lập của chú chưa được bao lâu thì phải nhường chỗ cho một nỗi buồn vô cớ. Ấy là do những tiếng la hét dữ dội của các chị Cải ngọt. Chú sâu con tội nghiệp chẳng biết vì sao như vậy, từ nhỏ chú đã được cả họ hàng nhà sâu yêu mến bởi màu da xanh như ngọc của chú, chú cứ ngỡ đi đến đâu cũng sẽ được mội người hoan nghênh và ngưỡng mộ, nào ngờ các chị Cải ngọt xua đuổi chú như xua đuổi một loài quỷ dữ. Chú cảm thấy đau khổ trong lòng.
Nhìn chú sâu bé bỏng nằm tiu nghỉu trên tay mình, bác Dâu già thấy tội nghiệp quá bèn giải thích.
- Này chú bé, chú nên đi khỏi đây đi, mọi người không hoan nghênh chú đâu.
- Sao vậy ạ? Sâu con buồn bã hỏi lại.
- Mẹ chú không nói cho chú biết chú là kẻ thù của các loài rau cỏ à? Loài sâu các chú tàn phá dữ dội những khu vườn, làm hư hại bao nhiêu cành hoa quý nên không ai trong khu vườn này ngưỡng mộ chú đâu, ngược lại còn căm ghét chú nữa.
Sâu con thấy lòng buồn bã vô cùng, sinh ra trong họ hàng nhà sâu đâu phải lỗi của chú, đó là cái duyên của tạo hóa. Tạo hóa thì vốn dĩ rất công bằng, họ hàng nhà chú ăn rau cỏ, các loài chim thì tìm bắt họ hàng chú, vòng tuần hoàn cứ diễn ra như vậy, đó là lẽ tự nhiên. Hơn nữa chú khác họ hàng chú, chú chỉ ăn những cây cỏ không có ích, chú chỉ muốn hòa mình vào màu xanh bất tận của khu vườn, để trong ánh nắng ban mai, màu áo của chú có thể hòa cùng với màu xanh óng ánh của khu vườn tạo nên món quà tuyệt đẹp dâng tặng cho đời. Chú chỉ muốn vậy thôi nhưng làm sao mọi người có thể hiểu chú đây, ai ai cũng xua đuổi chú như xua đuổi một kẻ thù truyền kiếp.
- Này chú sâu con tội nghiệp.
Đang suy nghĩ miên man bỗng dưng một giọng nói nào đó như quát tháo làm sâu con giật mình, chú huơ đầu nhìn xung quanh nhưng không thấy ai cả. Bác Dâu già thấy thế bằng giải thích:
- Đó là giọng của lão Nhái Bén đang ở trong hang dưới gốc ta đấy. Lão đó bao giờ cũng dùng cái giọng kẻ cả ấy nên ở đây không ai thích lão đâu.
- Này chú sâu con tội nghiệp. Giọng lão Nhái Bén lại vang lên.
- Dạ. Sâu con trườn nửa người ra khỏi lá nhìn xuống. Một hồi lâu quan sát chú mới thấy đôi mắt lồi của lão Nhái Bén trong một cái hang nhỏ xíu dưới gốc cây.
- Ta biết chuyện của chú rồi, tội nghiệp quá. Như ta đây, suốt ngày trong cái hang này, vừa mát mẻ vừa được ngắm bầu trời trên cao, cuộc đời như vậy mới thích. Chú nghe lời ta khuyên, hãy bỏ ngay ý nghĩ đi đây đi đó đi, hãy quay về với nơi chú sinh ra ấy.
- Dạ cháu cảm ơn. Sâu con lễ phép nói. Nhưng từ nhỏ cháu đã nghe mẹ kể về những khu vườn xanh tít tắp và ước mơ muốn đi thăm tất cả những khu vườn đó đã thường trực trong cháu. Cháu không thể suốt ngày quanh quẩn bên mẹ cháu được.
- Nhưng chú thấy đấy, có ai hoan nghênh chú đâu. Thôi nghe ta, về với mẹ đi.
- Không ạ, cháu đã có cách. Cháu sẽ đến nói chuyện với các cô Cải Ngọt. Giọng kiên quyết, sâu con chầm chậm bò về phía vườn rau trong tiếng thở dài của lão Nhái Bén.
Mấy chị Cải Ngọt vẫn la ơi ới. Nhưng sâu con không rụt rè nữa, chú nhất quyết phải nói lên những suy nghĩ của mình để mọi người không xa lánh nữa. Chú bò đến nơi của một chị Cải đã có ngồng rồi lễ phép:
- Xin hãy cho cháu được nói một lời ạ.
Tiếng la hét của mấy chị Cải vẫn inh ỏi, nhưng thấy chú sâu có vẻ thành khẩn, chị Cải đã có ngồng bèn rung rinh những cánh hoa vàng ra hiệu cho mọi người im lặng. Sâu con thấy mình trở nên cứng cỏi, chú nói:
- Cháu biết họ hàng nhà cháu có lỗi với các cô nhiều nhưng cháu không giống những người đó, từ nhỏ cháu chỉ ăn những cây cỏ, cháu không bao giờ có ý định phá hoại những chiếc áo màu xanh tuyệt đẹp của các cô đâu. Từ khi sinh ra, ai cũng khen cháu có một chiếc áo đẹp, cháu muốn mỗi sáng khi ánh nắng ban mai tưới rọi lên những khu vườn, cháu sẽ nằm trên những bàn tay khỏe mạnh của các cô và cùng khoe chiếc áo diệu kỳ của mình. Trong ánh nắng ban mai, màu xanh của chúng ta sẽ ánh lên như màu xanh của ngọc. Lúc đó mọi người sẽ trầm trồ ngưỡng mộ. Cháu đến đây chỉ vì mục đích đó thôi ạ. Mong các cô đừng hiểu nhầm cháu.
Nghe giọng kiên quyết và nhìn chiếc áo tuyệt đẹp của chú, mấy chị Cải ngọt đã xóa bỏ đi sự ác cảm của mình với chú. Chị Cải có ngồng nói:
- Nếu cháu chỉ có ước mơ như vậy thì chúng ta chấp nhận, ngày mai khi ánh mặt trời lên chúng ta cho phép cháu được đến khu vườn và được cùng ta khoe sắc đón chào bình minh.
Sâu con nghe vậy lòng thấy rộn ràng vui sướng, chú từ giã mọi người rồi bò phía những bụi cỏ dại chờ ngày mai đến.
*
*    *
Sáng hôm sau khi ánh bình minh vừa ló rạng, lòng sung sướng hồi hộp, chú rời bụi cỏ dại bò về phía khu vườn. Nhưng chú bỗng thấy lòng quặn thắt, chú không tin vào mắt mình nữa. Những chiếc áo xanh mướt của các chị Cải ngọt đã bị phá nát, trên cánh tay các chị, những vết thương do họ hàng nhà chú gây nên đang rỉ ra những thứ nhựa xanh lét. Không cần nói chắc các bạn cũng hiểu, hàng vạn ánh mắt căm thù của khu vườn đổ về phía chú sâu tội nghiệp. Không ai cho chú thanh minh lời nào, tất cả đang cố sức hò hét đuổi chú đi. Chú sâu tội nghiệp của chúng ta lòng buồn khôn xiết, chú đau khổ va chán chường bò về phía bác Dâu già. Trên đường đi, chú gặp hai chú sâu khác bụng căng tròn đang nằm ngủ. Thấy chú, chúng reo lên:
- A! Em út đây mà, em đi đâu mà hai anh tìm mãi không gặp, hai anh vừa có một buổi tiệc no nê. Trời ơi, nhìn cái bụng lép xẹp của chú mà hai anh thương quá. Thôi ở đây ngủ một lát, chiều hai anh sẽ dẫn đến khu vườn khác, toàn lũ cải ngọt đang tơ ngon mắt lắm.
Sâu con cảm thấy lờm lợm trong cổ mình, với ánh mắt căm tức chú rít lên qua kẽ răng:
- Sao hai anh có thể nhẫn tâm hủy hoại những bộ áo đẹp của các cô Cải ngọt được, hàng vạn những lá cỏ dại ngoài kia sao các anh không để mắt đến?
Quá ngạc nhiên, hai chú sâu kia há hốc muồm:
- Ôi em út của tôi! Em vừa nói gì thế. Hai anh có nghe nhầm không. Chúng ta sinh ra là để ăn chúng mà. Lũ cỏ dại ngoài kia dai như củi mục, sao ngon ngọt bằng những lá cải xanh non được chứ. Em có bị bệnh gì không đấy?
- Em không bị bệnh gì. Em chỉ không muốn hủy hoại những chiếc áo đẹp đẽ của các chị ấy thôi.
- Em ngốc à, mẹ nói em thương người quả không sai mà. Cái đẹp chỉ là phù du, là ảo ảnh thôi. Những mụ ấy khi già rồi, áo sẽ nhăn nheo và vàng úa, lúc đó sẽ không có sự xấu xí nào sánh bằng. Cái đẹp nào rồi cũng sẽ tan biến, em phải nhớ điều đó. Vậy tại sao ta không thưởng thức nó khi nó còn đang xanh mơn mởn kia chứ ?
- Thôi các anh đừng nói nữa, em không thể nghe được những lí sự của các anh đâu.
Chú sâu tội nghiệp lại đau khổ bò đi trong sự ngạc nhiên tột độ của hai anh mình, hai chú sâu kia nhìn theo một lúc rồi chép miệng : nó bị điên rồi.
Chú sâu tội nghiệp của chúng ta bò lên một chiếc lá to của bác Dâu già, chú nằm yên ở đó rồi khóc một mình. Chú không thể chịu đựng được ánh mắt của các chị Cải, nó như những chiếc gai nhọn sẵn sàng đâm vào chú. Chú không thể trách các anh chú được, càng không thể bắt hai anh phải làm như chú bởi tạo hóa sinh họ ra như thế. Chú muốn làm một điều gì đó để chuộc lỗi cho họ hàng của mình nhưng những lời giải thích của chú ai còn nghe nữa. Nghĩ đến những chiếc áo bị rách tả tơi mà nước mắt chú cứ dâng lên, không cầm lại được.
Có một chị chuồn chuồn ớt đậu gần đó, nghe được những tâm sự của chú chị cũng không khỏi ngậm ngùi. Chị bảo :
- Nếu em muốn chuộc lỗi cho họ hàng của mình thì ta có một cách đấy. Nhưng chú không làm được đâu.
Chú sâu ngước đôi mắt mọng nước của mình lên nhìn chị chuồn chuồn ớt. Giọng  đâu khổ chú nói như van xin :
- Xin cô cứ nói đi ạ, cháu nhất định sẽ làm được mà.
Chị chuồn chuồn ớt suy nghĩ một hồi rồi cất tiếng :
- Từ muôn đời nay, họ hàng nhà sâu của cháu luôn gây ra tội lỗi cho các loài rau. Đó là một lẽ tự nhiên rồi cũng không thể trách được. Người ta đã tin cháu một lần nhưng qua sự việc lần này thì sẽ không ai tin cháu nữa đâu. Nay cháu muốn chuộc lỗi cho họ hàng của mình và muốn có ích cho đời thì chỉ có một cách là hi sinh bản thân mình thôi.
- Hi sinh bản thân ạ ? Sâu con bối rối.
- Đúng vậy, chú sâu tội nghiệp ạ, bây giờ khắp nơi không ai chào đón chú cả, nếu sống cả cuộc đời trong sự xa lánh và khinh ghét của mọi người sao bằng làm một việc gì đó có ích cho đời và có thể khiến người ta nhơ tới mình.
- Cô có thể nói rõ hơn không ạ ? cháu không hiểu ý cô lắm ? chú sâu tội nghiệp chăm chú nhìn vào mắt cô chuồn chuồn ớt và chờ đợi.
- Bên ngọn dâu kia có cô chim sơn ca đang đói, nếu cháu đến hiến thân cho cô ấy để cô có đủ năng lượng sẽ hát lên một bản nhạc tuyệt vời làm say đắm muôn loài, như vậy cháu đã làm một việc có ích cho đời, có thể chuộc lỗi cho họ hàng cháu và mọi người sẽ còn nhớ đến cháu nữa. Nhưng ta biết quyết định là không dễ, chỉ vì thấy cháu tội nghiệp và chân thành nên ta nói vậy thôi. Cháu cứ suy nghĩ đi. Nếu cháu làm không được thì chỉ còn cách cháu hãy làm một chú sâu như bao chú sâu khác. Có như vậy cháu mới khỏi bị sự đau khổ dày vò.
- Không cô ơi, chú sâu tội nghiệp kêu lên. Cháu không thể nhẫn tâm hủy hoại những chiếc áo đẹp của các chị, càng không đủ can đảm nhìn họ hàng cháu làm như vậy. Cô ơi, nếu cháu hiến thân mình cho cô sơn ca thì có thật sự sẽ chuộc được lỗi cho họ hàng cháu không ạ ?
- Ở đây ai cũng thích nghe cô sơn ca hát cả, tiếng hát của cô ấy làm cho mọi người thấy cuộc sống ý nghĩa hơn. Ta sẽ bay đi khắp nơi để nói cho mọi người biết về hành động cao cả của cháu.
- Cháu cảm ơn lòng tốt của cô ạ, có lẽ đó là cách chuộc lỗi tốt nhất mà cháu có thể thay mặt họ hàng làm cho mọi người. Cháu cảm thấy lòng mình vui sướng và thanh thản. Cháu đến chỗ cô sơn ca đây ạ.
Chú sâu tôi nghiệp bò những bước chân dứt khoát về phía cô sơn ca. Chú không dám ngước nhìn lại phía vườn rau, chú có lỗi với họ. Trong lòng chú lúc nào cũng chỉ ao ước được một lần cùng họ khoe sắc áo xanh tuyệt vời để đón chào bình minh nhưng đã không thể nữa rồi...
*
*   *
Sáng hôm ấy, khi mọi người đang dùng bữa điểm tâm thì bất chợt nghe tiếng chim sơn ca hót vang trong khu vườn. Tiếng hót mới đầu nhẹ nhàng, lảnh lót sau đó vút cao, vút cao lên như một sự thăng hoa tuyệt vời.
Tý chưa bao giờ được nghe  tiếng chim hót hay như thế. Lòng em cảm thấy lâng lâng, Tý đưa mắt nhìn ra khu vườn, nắng mới đã lên, cả khu vườn như ánh lên bởi một màu vàng tuyệt diệu. Mấy bông cải khẽ lắt lay như đang xúc động vô bờ.
Tiếng chim sơn ca hôm ấy đã đi vào lòng người, ai cũng trầm trồ thán phục, nhưng ít ai biết rằng, để cô sơn ca có được tiếng hót hay ấy, có một chú sâu đã hi sinh thân mình, chú hi sinh để xóa bỏ sự hằn thù, hi sinh để đem đến cho người khác niềm vui. Chú sâu ấy đã sống một cuộc đời thật ý nghĩa phải không các em ?
Read more…