Top 10 Phim truyện thiếu nhi đáng xem !

21:08 |

Nếu bạn chưa xem top 10 bộ phim truyện thiếu nhi được các bạn trẻ yêu thích sau đây thì coi như phí 1/2 cuộc đời. Cho tôi 1 vé đi tuổi thơ nào .

 Phim truyện thiếu nhi đáng xem

Sau đây là danh sách 10 bộ phim hay và nổi tiếng được yêu thích nhất mọi thời đại;

Toy Story, The Lion King, Shrek… đều là những tác phẩm điện ảnh tuyệt vời vốn đã chinh phục bao thế hệ khán giả nhí trên khắp thế giới. Cùng xem danh sách những bộ phim xuất sắc nhất dành cho thiếu nhi do tạp chí Telegraph bầu chọn nhé
1. E.T. (1982)
 Phim truyện thiếu nhi đáng xem
Phim truyện thiếu nhi
Được coi là một trong những bộ phim kinh điển nhất của thể loại khoa học giả tưởng, E.T. là câu chuyện về một sinh vật ngoài trái đất được hai anh em Michael và Elliott phát hiện ra trong lần đi tìm đồ chơi. Hai cậu bé vô cùng hoảng hốt trước con vật kỳ dị nhưng E.T. không có vẻ gì là một mối nguy hiểm, trái lại nó còn rất thân thiện. Michael và Elliott đem E.T. về nuôi và từ đó cuộc sống của gia đình họ bị xáo trộn bởi sự xuất hiện của một sinh vật ngoài hành tinh nghịch ngợm nhưng vô cùng dễ thương. E.T. nhanh chóng hòa nhập với cuộc sống loài người trên trái đất nhưng vẫn không nguôi nỗi nhớ nhà. Bên cạnh đó, tình bạn giữa Elliott và E.T. cũng ngày càng sâu đậm hơn.
 Phim truyện thiếu nhi đáng xem
Phim truyện thiếu nhi
Tuy nhiên, sức khỏe của E.T. ngày càng suy yếu do nỗi nhớ nhà, cộng thêm câu chuyện về người ngoài hành tinh ngày càng được lan truyền rộng, E.T. và những người bạn của mình buộc phải đứng trước hai lựa chọn khó khăn. Ra đời từ năm 1982 nhưng trải qua nhiều thập kỷ cho tới giờ, câu chuyện tình bạn cảm động của E.T. vẫn làm say mê bao khán giả nhỏ tuổi. E.T. hoàn toàn xứng đáng là bộ phim tuyệt vời nhất dành cho thiếu nhi. Phim từng giành được 4 giải Oscar vào năm 1983. Đây cũng là bộ phim đã biến nữ diễn viên Drew Barrymore trở thành một ngôi sao nhí nổi tiếng thời bấy giờ.
2. Toy Story (1995)
 Phim truyện thiếu nhi đáng xem
Phim truyện thiếu nhi
Nằm trong danh sách những “kỳ quan” của Pixar, Toy Story được giới phê bình đánh giá là bộ phim hoạt hình hay nhất mọi thời đại, vượt qua cả Shrek hay The Lion King. Nhân vật chính của Toy Story là Woody (Tom Hanks lồng tiếng) – một anh chàng đồ chơi sống vui vẻ trong kho đồ chơi của cậu bé Andy. Một ngày nọ, sự xuất hiện của cảnh sát vũ trụ đồ chơi hiện đại Buzz Lightyear (Tim Allen) đã loại Woody khỏi vị trí số 1 trong thế giới đồ chơi. Cả hai xảy ra xô xát và dẫn đến một cuộc chiến thực sự. Khi Buzz vô tình bị rơi ra ngoài cửa sổ, Woody đã bị “cộng đồng” kết tội sát hại Buzz chỉ vì đố kị. Để minh oan cho mình, anh chàng cao bồi đồ chơi đã lên đường tìm kiếm Buzz.

Phim truyện thiếu nhi
Trên đường trở lại thế giới đồ chơi của Andy, cả Buzz và Woody đã phải vượt qua bao trở ngại, gian nan thử thách. Hai người chuyển dần từ thù sang bạn bè và cùng nhau trải qua một chuyến phiêu lưu đầy kỳ thú. Đằng sau thế giới đồ chơi rực rỡ đầy màu sắc là một câu chuyện ý nghĩa về tình bạn, về sự cảm thông và chia sẻ lẫn nhau của những đồ chơi tưởng như vô tri, vô giác. Thành công của Toy Story đã kéo theo phần 2 vào năm 1999 và sắp tới là phần 3 được ra mắt vào mùa hè năm nay.
3. Mary Poppins (1964)
 Phim truyện thiếu nhi đáng xem
Phim truyện thiếu nhi
Trong lịch sử điện ảnh thế giới, bộ phim hài giả tưởng dành cho thiếu nhi Mary Poppins đã đánh dấu là một cột mốc quan trọng vào năm 1964 với những bước tiến đột phá về mặt kỹ xảo và hiệu ứng hình ảnh. Mary Poppins được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết cùng tên viết cho thiếu nhi của nhà văn Pamela Lyndon Travers. Nhân vật chính của phim là cô bảo mẫu kỳ lạ Mary Poppins đột nhiên xuất hiện trong một ngày sương mù của thành phố London và trở thành bảo mẫu cho những đứa trẻ của gia đình Banks. Mary đem tới những giai điệu âm nhạc tuyệt vời khiến lũ trẻ vô cùng ngạc nhiên và thích thú. Bên cạnh Mary còn có anh thợ cạo ống khói Beth vô cùng vui tính.
 Phim truyện thiếu nhi đáng xem
Phim truyện thiếu nhi
Kết hợp những cảnh quay đầy màu sắc sống động với cách kể chuyện bằng âm nhạc đầy sinh động, Mary Poppins luôn nằm trong danh sách những bộ phim ca nhạc và phim gia đình hay nhất mọi thời đại. Những hình ảnh như Mary bay bằng chiếc ô của mình hay anh thợ cạo Beth nhảy múa cùng chổi thông ống khói trên những mái nhà đã trở thành kinh điển của điện ảnh thế giới. Phim đã giành 5 giải Oscar danh giá và trở thành cái tên được hàng triệu trẻ em ở khắp nơi trên thế giới yêu mến.
4. The Lion King (1994)
The Lion King là bộ phim hoạt hình thứ 32 của Walt Disney, được phát hành vào mùa hè 1994. Lấy bối cảnh là những khu rừng hùng vĩ ở Phi châu, nơi đây vị vua của rừng xanh Mufasa đang làm đại lễ tuyên bố về sự ra đời của Simba – chú sư tử con dễ thương. Simba sống hạnh phúc bên cha mẹ và cô bạn gái Nala cho đến một ngày người chú ruột Scar âm mưu cướp ngôi báu của cha cậu bé. Để cứu gia đình mình, vua Mufasa đã hy sinh trong tay người em trai, còn Simba ra đi với nỗi ân hận về cái chết của cha. Khi Scar lên ngôi, những khu rừng hoang dã trở nên nổi loạn và đầy rẫy sự chết chóc. Trong khi đó, Simba đi ngao du khắp nơi và kết thân với những người bạn mới. Đến khi trưởng thành, cậu trở về để đoàn tụ với mẹ và cô bạn gái Nala, đồng thời lật đổ người chú Scar tàn bạo.
Có thể nói The Lion King là bộ phim hoạt hình được thực hiện với kỹ thuật 2D vẽ tay truyền thống ăn khách nhất mọi thời đại, với doanh thu lên tới 786, 5 triệu USD trên toàn thế giới tính đến thời điểm này. Một thế giới hoang dã hùng vĩ nhưng cũng đầy chất thơ với những khu rừng sâu thẳm, những con suối trong lành, ánh nắng hiền hòa khắp mọi nơi, muông thú đua nhau hát ca,… hiện lên đẹp hơn bao giờ hết qua những nét vẽ tuyệt đẹp của các họa sĩ Walt Disney. Những ca khúc nhạc phim của The Lion King như Can You Feel The Love Tonight hay Circle of Life cũng đã trở thành những bản nhạc bất hủ sống mãi cùng thời gian.
5. The Wizard of Oz (1939)
Được chuyển thể từ tiểu thuyết dành cho thiếu nhi có tên The Wonderful Wizard of Oz của tác giả L. Frank Baum, The Wizard of Oz xoay quanh câu chuyện về cô bé mồ côi Dorothy không bằng lòng với cuộc sống hiện tại và luôn mơ ước được đi trên cầu vồng bước sang một thế giới khác. Ước mơ này của cô đã trở thành sự thật khi một cơn lốc xoáy cuốn Dorothy và chú chó Toto tới một vương quốc mới nằm bên kia cầu vồng có tên Oz. Tại đây, cô bước vào một thế giới đầy màu sắc với những sinh vật kỳ lạ, những mụ phù thủy cả tốt lẫn xấu, những chú khỉ bay,… những thứ mà trước đây cô chưa bao giờ thấy. Và để có thể trở về nhà, Dorothy phải men theo con đường gạch vàng tới thành phố Ngọc Lục Bảo – nơi có phù thủy xứ Oz và là người duy nhất có thể giúp cô.
Trong cuộc hành trình, Dorothy quen với những người bạn mới là Scarecrow, Tin Man và Cowardly Lion. Tất cả đều tới gặp phù thủy xứ Oz với mỗi người một mục đích khác nhau và ở chuyến đi ấy, họ đã gặp biết bao rắc rối với mụ phù thủy miền Tây độc ác. Khi lần đầu tiên ra mắt vào năm 1939, The Wizard of Oz đã đưa điện ảnh thế giới lên một bước tiến vĩ đại nhất trong thế kỷ 20, đó chính là sự thay đổi hiệu ứng màu sắc trong phim với hình ảnh đôi giày của nhân vật Dorothy phát ra thứ ánh sáng lung linh, huyền ảo – một trong những khoảnh khắc vĩ đại nhất của điện ảnh thế giới.
6. Bambi (1942)
Là một trong những bộ phim hoạt hình tiêu biểu nhất của Walt Disney, Bambi đã trở thành người bạn thân thiết thời ấu thơ của rất nhiều thế hệ trẻ em trên khắp thế giới. Bambi là một chú nai con ngây thơ và có phần nhút nhát. Cậu sống trong một khu rừng tươi đẹp và kết bạn với khắp các loài muông thú, cha của Bambi là vua của khu rừng. Đến một hôm, mẹ của Bambi đã qua đời trong một trận bão lớn và rơi vào tay bọn thợ săn độc ác. Trải qua mất mát lớn, Bambi từ một chú nai con nhút nhát của ngày nào giờ đã trưởng thành và thay cha đem đến sự bình yên cho khu rừng.
Bambi là một bộ phim cảm động về tình mẫu tử và sự trưởng thành, nếm trải cuộc sống thông qua cái nhìn của một chú nai con. Phim chinh phục khán giả nhí bởi những hình ảnh đầy màu sắc với những con thú dễ thương và tinh nghịch, nhưng cũng không ít khán giả phải rơi lệ khi chứng kiến cuộc hành trình tìm kiếm sự trưởng thành đầy chông gai và khó khăn của chú nai Bambi. Ra đời từ năm 1946 nhưng phải tới 60 năm sau, người hâm mộ mới có thể gặp lại chú nai dễ thương này trong phần 2 của bộ phim.
7. Back To The Future (1985)
Năm 1985, sự ra đời của Back To The Future đã làm thay đổi bộ mặt của thể loại phim viễn tưởng dành cho thiếu nhi. Câu chuyện được bắt đầu ở một thị trấn nhỏ thuộc California, ở đó có hai người bạn thuộc hai thế hệ khác nhau. Tiến sĩ Brown với những phát minh quái đản của mình bị mọi người gọi là kẻ lập dị, còn cậu thiếu niên Marty hiếu động, thông minh thì sống trong một gia đình nghèo với người bố hậu đậu và bà mẹ nghiện rượu. Một lần tình cờ, chiếc xe thời gian – một phát minh của tiến sĩ Brown đã đưa ông và Marty trở lại quãng thời gian 30 năm về trước. Hai người bước vào một cuộc phiêu lưu và cố gắng thay đổi quá khứ để có một tương lai tốt đẹp hơn.
Không chỉ được trẻ em yêu thích, Back To The Future còn thu hút người xem ở đủ mọi lứa tuổi khác nhau. Nhẹ nhàng, hài hước, bất ngờ mà sâu sắc, phim đem tới cho khán giả một chuyến chu du vượt thời gian đầy lý thú. Những hình ảnh đẹp mắt với kỹ xảo tân tiến của thời bấy giờ cũng giúp cho Back To The Future làm nên lịch sử của thể loại phim viễn tưởng. Sau thành công của phần 1, các phần tiếp theo của phim cũng đã được ra mắt khán giả vào năm 1989 và 1990. Bên cạnh đó, Back To The Future cũng được nhiều tạp chí điện ảnh danh tiếng trên thế giới bầu chọn là bộ phim về du hành thời gian xuất sắc nhất.
8. Shrek (2001)
Sự ra đời của Shrek vào năm 2001 đã mở ra thời kỳ phát triển của phim hoạt hình 3D trong thập niên 2000. Shrek cũng đã biến DreamWorks trở thành đối thủ số 1 của Walt Disney trong việc sản xuất phim hoạt hình. Shrek là một gã chằng tinh xấu xí sống trong một đầm lầy bẩn thỉu và chưa bao giờ biết đến thứ gọi là tình yêu. Một hôm, bầy thú bị lãnh chúa Farquaad đuổi đi đã tới phá vỡ sự bình yên của Shrek. Gã bèn cùng chú lừa Donkey tới gặp lãnh chúa và tại đó, sau những cuộc giao tranh quyết liệt, Shrek được lãnh chúa cử đi cứu công chúa Fiona đang bị giam giữ tại hang rồng phun lửa. Không những cứu được công chúa xinh đẹp, Shrek còn có thêm nhiều người bạn mới…
Nhận được vô số các lời khen ngợi của giới phê bình cũng như khán giả, Shrek đã thu về gần 500 triệu USD trên toàn thế giới và trở thành một trong những bộ phim hoạt hình tiêu biểu nhất của thập niên đầu thế kỷ 21. Thành công của Shrek đã khiến Viện Hàn Lâm Mỹ phải lập thêm một hạng mục mới dành cho “Phim hoạt hình xuất sắc nhất” tại lễ trao giải Oscar. Và Shrek đã vinh dự trở thành bộ phim hoạt hình đầu tiên dành danh hiệu này. Phần 2 của Shrek vào năm 2004 đã đạt doanh thu 919 triệu USD và hiện là bộ phim hoạt hình có doanh thu cao nhất mọi thời đại. Phần 3 cũng đem về con số xấp xỉ 800 triệu USD. Có thể nói cho đến thời điểm này, Shrek đang là nhân vật hoạt hình thành công nhất trong lịch sử.
9. Finding Nemo (2003)
Finding Nemo kể về cuộc hành trình đầy khó khăn, gian khổ của cá hề Marlin đi tìm đứa con của mình là Nemo. Cuộc sống ở Vỉa San Hô luôn ẩn chứa những cạm bẫy và nguy hiểm đối với các chú cá bé nhỏ. Thế nên cá Marlin (Albert Brooks) luôn phải để mắt tới con trai Nemo (Alexander Gould). Nhưng trong ngày đầu tiên đến trường, Nemo đã quên mất lời dặn của cha và bị một thợ lặn bắt đi. Với sự giúp đỡ của những người bạn tốt, cá Marlin bơi đi khắp mọi nơi để tìm lại con trai mình. Trên chặng đường đi tìm Nemo, cá Marlin đã phải trải qua biết bao hiểm nguy và gian nan. Liệu rồi đến cuối cùng, hai cha con Nemo và Marlin có được đoàn tụ với nhau?
Giành giải phim hoạt hình hay nhất tại Oscar 2004, Finding Nemo vẽ nên một cuộc sống dưới đáy đại dương đầy sinh động với đồ họa 3D rực rỡ. Câu chuyện về một chú cá nhỏ vượt qua bao sóng gió để đi tìm con trai mình cũng đã làm cho người xem thấy cảm phục. Finding Nemo đang nắm giữ kỷ lục là bộ phim bán được nhiều DVD nhất trong lịch sử. Nhiều tạp chí danh tiếng cũng như khán giả trên khắp thế giới vẫn luôn coi Finding Nemo là một kiệt tác của thế giới phim hoạt hình 3D.
10. Labyrinth (1986)
Đứng ở vị trí thứ 10 trong danh sách là bộ phim giả tưởng thần tiên Labyrinth do đạo diễn của Stars War – George Lucas đóng vai trò là nhà sản xuất vào năm 1986. Nội dung phim tập trung vào cô gái 15 tuổi Sarah Williams thích đọc truyện cổ tích. Trong một lần trông coi em trai Toby và không thể chịu được tiếng khóc của cậu bé, Sarah đã ước Toby biến mất cùng với lũ yêu tinh trong câu chuyện cổ tích Labyrinth. Cùng lúc đó, một con cú xuất hiện bên cửa sổ phòng ngủ và hóa thân thành Jareth – ông vua của các loài yêu tinh như trong câu chuyện Labyrinth. Jareth nói rằng ông đã mang đi đứa bé, như thỉnh cầu của Sarah. Và nếu cô bé muốn cứu em thì phải giải mã được mê cung rất phức tạp của Jareth trong 13 giờ, nếu không Toby sẽ biến mất mãi mãi cùng với lũ yêu tinh.
Labyrinth cũng giống như nhiều bộ phim khác như Alice in Wonderland hay The Wizard of Oz đều thể hiện cái thế giới tưởng tượng phong phú của những đứa trẻ. Tuy nhiên, Labyrinth có phần ghê rợn và bí ẩn hơn. Thể hiện vai chính Sarah Williams là nữ diễn viên Jennifer Connelly. Đây là một trong những bộ phim đầu tiên đã đem đến tên tuổi cho cô. Rocker David Bowie cũng xuất hiện vô cùng ấn tượng với nhân vật Jareth – vua của các yêu tinh.
Read more…

Nghe truyện thiếu nhi - hấp dẫn vô cùng .

20:57 |
Nghe truyện thiếu nhi do Nguyễn Ngọc Ngạn  kể lại thật hay và thú vị. Với giọng giọng đọc trầm lắng và giàu cảm xúc.Cùng lắng nghe và cảm nhận.





Nghe truyen thieu nhi
Nghe truyen thieu nhi
Các bạn có thể đọc thêm truyện thiếu nhi tại đây
Read more…

10 Truyện đọc thiếu nhi cực hay 2013 !

20:16 |

Đọc truyện thiếu nhi hay mỗi ngày tại atruyencuoi.blogspot.com. Mỗi ngày blog sẽ dành tặng cho các bạn những câu chuyện thiếu nhi hay và đặc sắc nhất.

Truyện đọc thiếu nhi cực hay 2013
Truyện đọc thiếu nhi cực hay 2013

 

1) Chuyện Sơn tinh thủy tinh



2) Chuyện cây tre trăm đốt

3) Truyện thiếu nhi Đàn ngỗng trời

4) Hai chị em gái

5) Thỏ, Hổ và Gà - Truyện cổ tích Việt Nam

 6) Sự Tích Trái Dứa

 7) Gà Cánh Tiên

8) Chuột và ong

9) Quả bầu tiên

10) Truyện cổ tích chàng rùa

 

Read more…

Phần mềm đọc truyện thiếu nhi cực hay cho android

19:42 |
Nếu bạn có con nhỏ mà mỗi lần muốn kể chuyện thiếu nhi cho con nghe hãy sử dụng đến chiếc điện thoại thông minh của mình. Phần mềm tích hợp nhiều chuyện thiếu nhi hay phù hợp với các em nhỏ và được cập nhật liên tục và giọng cực hay giúp các bé có thể chìm vào giấc ngủ một cách ngon lành .

Phần mềm đọc truyện thiếu nh

Hãy click vào đây để tải về: Truyen thieu nhi .jar
                                          Truyen thieu nhi.jad


Read more…

Nghệ thuật kể chuyện cho Thiếu Nhi

19:28 |

Nghệ thuật kể chuyện cho Thiếu Nhi . Nếu bạn biết áp đụng những cách này thì bạn sẽ trở thành người kể chuyện tuyệt vời



Các em nhỏ rất thích nghe chuyện cổ tích, truyện thiếu nhi. Thế giới của các em đầy những câu chuyện cổ tích thần thoại, những câu chuyện hay đẹp. Đó là một thực tế không thể chối cãi. Phải chăng những câu chuyện từ thời thơ ấu vẫn luôn đậm nét trong tâm hồn chúng ta.
Câu chuyện là cách hay nhất để dẫn các em tới những hành động tốt đẹp. Nhiều khi chúng ta thao thao bất tuyệt để giảng một bài Giáo Lý đã dọn sẵn nhưng các em tiếp thu chưa tốt. Nhưng nếu biết vận dụng một câu chuyện kể phù hợp thì sẽ gây được hứng thú nghe và sẵn sàng làm theo những gì chúng ta đề nghị
Bài giáo lý được trình bày theo lối quy nạp. Vì thế trong bài giảng này thường lấy một câu chuyện cụ thể để làm khởi điểm, rồi dựa vào câu chuyện để trình bày đề tài giáo lý.
I- TÁC DỤNG CỦA KỂ CHUYỆN
- Nhằm mục đích giáo dục đức tin, câu chuyện dùng làm phương thế dẫn tới Tin Mừng và truyền đạt Tin Mừng.
- Giúp cho các em tiếp thu kiến thức cần truyền đạt một cách dễ dàng,
- Kích thích sự hứng thú học tập của trẻ vì kể chuyện là món ăn tinh thần không thể thiếu của các em, phù hợp với đặc điểm tâm sinh lý của trẻ
- Không khí buổi học sinh động, vui tươi, thu hút sự chú ý của các em
- Bài học được rút ra từ câu chuyện sẽ làm cho trẻ ghi nhớ lâu hơn một bài học thông thường
1. Những chuyện thường nhật hoặc thời sự
Những việc xảy ra hằng ngày, những biến cố có tính thời sự cũng có thể đưa vào làm khởi điểm để suy nghĩ về một đề tài giáo lý. Tuy nhiên, việc lựa chọn những chuyện này khó hơn. Cần hội đủ hai điều kiện:
·         Thích hợp, hoặc ít nhất cũng không mâu thuẫn với chủ đề tôn giáo.
·         Có thể từ câu chuyện chuyển sang đề tài giáo lý một cách dễ dàng, không gượng ép giả tạo.
II. CÁCH THỰC HIỆN
1. Nắm vững chủ đích
Kể chuyện trong giờ giáo lý không nhằm mục đích mua vui hay giải trí. Câu chuyện được dùng làm phương thế dẫn tới việc truyền đạt nội dung. Vì thế phải lựa chọn những câu chuyện phù hợp để qua đó lồng vào bài học, những kiến thức cần truyền đạt,
2. Nội dung chuyện kể
Cũng vì nhằm mục đích mới xác định ở trên, nên phải nắm vững nội dung câu chuyện, tránh: đầu Ngô mình Sở, tránh những nội dung thần thoại, mê tín dị đoan mà cần phải quy về quyền năng Chúa.
Nội dung câu chuyện phải được trình bày một cách sống động, ngắn gọn, cụ thể. Cần loại bỏ những chi tiết dư thừa, lan man không trực tiếp liên quan đến vấn đề được trình bày làm trẻ bị phân tâm, không ghi nhớ hết, chỉ giữ những nét có thể làm nổi bật những điểm mình muốn đem áp dụng vào bài giáo lý.
Nội dung chuyện cần làm sáng tỏ điều hay, điều dở để các em so sánh, nhận định và có thể tự rút ra bài học (câu chuyện có kết luận mở)
   3. Cách kể chuyện
- Người kể nắm vững câu chuyện, tránh tình trạng đọc truyện.
- Cần hóa thân vào nhân vật trong chuyện giúp các em dễ bị cuốn hút vào câu chuyện.
- Sử dụng ngôn ngữ dễ hiểu phù hợp với trình độ nhận thức của trẻ.
- Khả năng biểu cảm trong diễn đạt: chất giọng rõ ràng, dễ nghe. Giọng nói thay đổi cao độ, cường độ, trường độ cho phù hợp nhằm làm câu chuyện thêm lôi cuốn. Tuy nhiên cần tránh tình trạng kịch tính. Ngoài ra, các yếu tố phi ngôn ngữ như nét mặt, điện bộ, cử chỉ cũng góp phần lớn cho thành công của câu chuyện.
- Đặt mình vào trình độ người nghe, hiểu được cảm nghĩ của trẻ, theo dõi sát sự chú tâm của trẻ:
· Chúng im lặng theo dõi : câu chuyện cuốn hút trẻ chăm chú nghe.
· Chúng lơ láo, ngáp vặt, nghịch ngầm: chuyện làm chúng chán nản. Cần phải thay đổi bầu khí, thu ngắn chuyện, nêu câu hỏi đàm thoại, băng reo… để lấy lại bầu khí
   -   Sau khi kể xong phải đặt lại câu hỏi với các em , rút ra ý chính , điều cần học tập, hoặc để chuyển tiếp vào bài Giáo Lý
Kể chuyện là một phương pháp hữu hiệu để giúp trẻ tự chiếm lĩnh kiến thức một cách nhẹ nhàng, hứng thú, nhiều hiệu quả. Điều quan trọng là chúng ta cần nắm vững tâm lý trẻ, chuẩn bị tốt nội dung và nhập tâm làm cho câu chuyện sống động, hào hứng , Có như thế trẻ sẽ tiếp thu tốt và ghi nhớ lâu dài.
Ngoài những thứ nêu trên người kể phải  thuộc nhiều truyện và phải pha thật nhiều trò và hành động làm các em có trí tưởng tượng phong phú.

Mỗi ngày hãy tích lũy cho mình những bài học và câu chuyện bổ ích dành tặng cho các em.

 
Read more…

Truyện thiếu nhi -Bà mụ thứ mười bốn của Ngọc Châu

19:21 |

 Truyện thiếu nhi -Bà mụ  thứ mười bốn của Ngọc Châu. Một trong những truyện thiếu nhi hay và đặc sắc nhất.

Cu Tương khoái chí lắm khi khoe với các bạn trong lớp vỡ lòng rằng nó có những mười bốn Bà Mụ, mẹ nó bảo thế. Cô Ven-ôsin đọc cho nó nghe tờ công đức mới trên ban thờ, ghi rằng bố mẹ nó đã cúng tới một nửa quả chuông ở chùa .. chùa.. gì Mụ ấy, ai cũng phải lác mắt khi đọc số tiền tới chín con số trong tờ biên nhận công đức của nhà nó. Mẹ cu Tương hể hả nói rằng nhờ thế mới xin được chư Tiên chư Phật ban thêm cho thằng Tương một Bà Mụ nữa, để chăm sóc và độ trì cho thằng bé ở mọi lúc mọi nơi, bù cho bố nó là ông tướng thật nhưng cứ đi biền biệt, có lúc nào để ý đến con ...
 
_____



                Truyện thiếu nhi -Bà mụ  thứ mười bốn của Ngọc ChâuNhi đồng 1 Ngọc Châu

BÀ MỤ THỨ MƯỜI BỐN

    Cu Tương khoái chí lắm khi khoe với các bạn trong lớp vỡ lòng rằng nó có  những mười bốn Bà Mụ, mẹ nó bảo thế. Cô Ven-ôsin đọc cho nó nghe tờ công đức mới trên ban thờ, ghi rằng bố mẹ nó đã cúng tới một nửa quả chuông ở chùa .. chùa..  gì Mụ ấy, ai cũng phải lác mắt khi đọc số tiền tới chín con số trong tờ biên nhận công đức của nhà nó. Mẹ cu Tương hể hả nói rằng nhờ thế mới xin được chư Tiên chư Phật ban thêm cho thằng Tương một Bà Mụ nữa, để chăm sóc và độ trì cho thằng bé ở mọi lúc mọi nơi, bù cho bố nó là ông tướng thật nhưng cứ đi biền biệt, có lúc nào để ý đến con được đâu.
    Cái Mi ngồi cạnh nó bảo:
    - Xì, tưởng gì. Tớ á, tớ có mười.. mười sáu Bà Mụ cơ!
    Thằng Tin thì đếm đếm các đốt ngón tay rồi tuyên bố:
    - Tao có.. có hai mươi bà cơ. Mới đầu anh cu này định nói có một trăm Bà Mụ, nhưng thấy số ấy hơi nhiều, bọn chúng sẽ bảo là nói phét nên cu cậu giảm xuống con số hai mươi.
    Tương ta tức ơi là tức. Nó có mười bốn Bà Mụ rõ ràng, cứ nghĩ là nhiều hơn bọn ở lớp, vì mẹ nó bảo mọi đứa trẻ đều có mười hai Bà Mụ và chung nhau một bà Chúa Mụ nữa, tính cả bà ấy vào mới là mười ba. Biết thế từ đầu nó khoe ngay là có năm mươi bà, có phải hơn chúng nó không?!
    Tức lắm, tức cha chả là tức! Khi một thằng bé tức, thường là mắt với tai nó đỏ lên, vai với gáy thì râm ran như bị rôm đốt. Nhưng đã chót nói rồi, bây giờ có bảo rằng mình có tới một trăm bốn mươi Bà Mụ, bọn chúng nó cũng chẳng chịu thua đâu. Vậy nên tối hôm ấy, khi đi ngủ nó khấn thầm trong mồm, rằng nó muốn các bà làm thế nào để các bạn trong lớp biết rằng nó đúng là có mười bốn Bà Mụ, và có hơn một Bà Mụ thì phải có điểm gì hơn những đứa khác một cách rõ ràng. Cu Tương cứ lẩm nhẩm trong mồm, khấn rất lâu vì vẫn thấy mẹ nó bảo "có khấn có thiêng, có kiêng có lành", cho đến khi Bà Mụ Ngủ phải lướt nhẹ bàn tay qua mi mắt, để cho thằng bé ngủ thiếp đi.
    Các Bà Mụ luôn luôn quan tâm tới đứa trẻ mà các bà đã nhận việc chăm sóc, chúng muốn điều gì các bà cũng biết ngay, vì các bà lúc nào chẳng ở sát bên cạnh đứa bé của mình. Vậy nên ngay lập tức cu Tương thấy mình đang đi chơi với cái Mi, thằng Tin, thêm cả thằng Hên lớp bên cạnh, ở một công viên rộng mênh mông có đủ ao hồ, sông suối, vườn chim, vườn thú. Công viên ấy có núi xanh để trượt cỏ nhá, lại có cái hang Âm-Ti tối thui, đứa nào bạo gan lắm mới dám bước vào, nhưng đã bước vào thì vừa run vừa sướng với bao nhiêu thứ kì lạ, chưa từng thấy có ở bên ngoài.
    Bốn đứa trẻ con nhưng cả thảy có tới bốn mươi chín Bà Mụ đi cùng. Bà Chúa Mụ chẳng bao giờ đi với đứa trẻ nào đâu, bà ấy chỉ ngồi ở một nơi theo dõi và nhắc nhở các Bà Mụ khác, vì bà ấy chỉ huy tất cả các Bà Mụ cơ mà. Đông như vậy nhưng nhóm nào ra nhóm đó, chẳng hề va vào nhau vì các bà có thể di chuyển hoặc bay rất nhanh theo các huớng, còn độn thổ cả xuống dưới đất nữa cơ. Các bà xúm quanh đứa trẻ mình nhận bảo hộ, bốn đứa lại đứng gần nhau nên chúng không nhận ra bà nào là của đứa nào.
    Tuy nhiên Cu Tương nhận ra bà Mụ Thứ Mười Bốn của mình khá dễ dàng, vì rằng các Bà khác đều mặc áo xanh trong khi bà này mặc áo vàng, mũ vàng, hài vàng. Mọi thứ đều mạ vàng, là bộ đồ lễ mẹ nó mới sắm thêm hôm qua, hóa riêng cho bà ấy.
    Cu Tương khoái lắm. Thế là đúng rồi! Rõ ràng mình nó có mười ba Bà Mụ, hơn chúng nó một bà, còn bà Chúa Mụ là của chung không nói làm gì. Tuy vậy cả ba đứa kia đều đang hớn hở vì được đi chơi, mải mê với nhiều trò lạ nên tụi chúng chẳng để ý đến chuyện các Bà Mụ mặc quần áo màu gì và bà nào là của nhà đứa nào.
    Sau khi ra khỏi hang Âm-Ti, bọn trẻ chạy tới chỗ chiếc cầu thăng bằng. Không như ba đứa kia, cu Tương đặc biệt để ý đến các Bà Mụ, nó thấy các bà ấy luôn luôn giúp đỡ hoặc uốn nắn cho đứa trẻ của mình nhiều thứ. Đứa nào làm cái gì vụng về (chúng làm mà không để ý đâu), lập tức có một Bà ngay cạnh đấy làm lại động tác ấy một cách khéo léo, thế là đứa trẻ của bà tự nhiên làm lần thứ hai khéo gần như vậy, mặc dù Bà Mụ chẳng cần phải giảng giải hoặc nói to "các em nhìn xem rồi bắt chước mà làm nhá" như các cô giáo dạy ở lớp  nó.
    Lúc còn ở trong hang Âm-Ti, cái Mi cố vươn người ra để vớt bông hoa màu đỏ rất đẹp nổi lập lờ trên mặt nuớc, đến mức tí nữa thì lộn cổ khỏi con thuyền. Một Bà Mụ bay dập dờn cạnh nó liền cúi xuống, lấy tay vớt vớt mặt nuớc khiến nuớc chảy về  phía mình kéo cả bông hoa dạt đi theo. Bà ấy chỉ vớt có hai lần- cu Tương nhìn rõ lắm, còn chính cái Mi lại chẳng để ý đến động tác của bà- thế mà tự dưng nó cũng vớt nuớc theo kiểu của Bà Mụ và lấy được bông hoa, con bé thích lắm cứ đưa bông hoa lên vẫy vẫy những người ngồi trên chiếc thuyền khác đi ngang.
    Thế mới gọi là các Bà Mụ chứ! Thật là cực kì. Mẹ nó bảo chính các bà ấy đã phân chia nhau nặn từng bộ phận như cái chân, cái tay, tóc tai mặt mũi, rồi ghép thành đứa trẻ con trong bào thai, khi chúng ra đời mỗi bà lại nhận một nhiệm vụ dạy dỗ và săn sóc đến hết tuổi ấu thơ của chúng. Bà thì chuyên dạy trẻ con cười, bà dạy cách ăn, ngủ, lẫm chẫm đi lại.., chẳng thế mà mỗi đứa trẻ phải có đến mười hai Bà Mụ.
    Mải há mồm nhìn các Bà Mụ của bọn cái Mi, thằng Hên nên cu Tương chẳng để ý đến mười ba Bà Mụ Của Mình, lúc này cu cậu chợt thấy cạnh mình chỉ có Bà Mụ Thứ M­ười Bốn, là bà mặc quần áo vàng, các bà khác không hiểu sao đều bay bay ở tít trên cao. Không biết từ lúc đi chơi đến giờ các Bà Mụ của nó đã làm mẫu và uốn nắn những gì cho nó, nhưng cu cậu chợt nhận thấy rằng hình như nó chẳng phải làm gì cả, đúng thế thật, từ lâu lâu rồi cơ.
    Cu Tương vừa định leo mấy bậc lên chiếc cầu thăng bằng thì chân nó đã nhấc từng buớc nhẹ nhàng, rất nhẹ nhàng vì Bà Mụ Thứ M­ười Bốn cúi người thổi cho nó bay lên. Nó cắn và nhai miếng bánh mì kẹp chả thì miếng bánh tự nhiên tan ra ở trong mồm, không cần nuốt đã êm ái trôi xuống dạ dày. Sướng thật đấy, nhất là khi đi cầu thăng bằng, cái Mi không nói làm gì nhưng ngay thằng Hên cũng cứ ngã dúi dụi, có lần rơi khỏi cầu bệt đít xuống đất. Bà Mụ của nó  phải lặng lẽ làm mẫu mấy lần cu cậu mới đi qua cầu được một lần, mà còn loạng choạng lắm. Thế nhưng cu Tương vừa đặt chân lên tấm ván thì Bà Mụ áo vàng đã nhẹ nhàng, rất nhẹ nhàng đỡ hai bên vai cho nó thong dong đi một lèo qua cầu  sang bên kia, khiến ba đứa trẻ còn lại ngẩn mặt ra mà thán phục. Sướng còn ở chỗ hình như ba đứa kia không nhìn thấy Bà Mụ Thứ M­ười Bốn đỡ vai cho nó đi như thế nào!
    Từ ngày mẹ cu Tương xin thêm được Bà Mụ Thứ M­ười Bốn, thằng bé làm cái gì cũng khéo léo, giỏi giang vì thực ra nó chẳng phải làm gì cả. Bà Mụ áo vàng đã tranh hết việc của các bà áo xanh, không hướng dẫn và làm mẫu mà luôn sốt sắng làm thay cho nó mọi thứ.
    Đúng hôm ông tướng, bố của cu Tương được nghỉ phép về thăm nhà thì các Bà Mụ báo mộng cho mẹ nó rằng họ sẽ nghỉ ít ngày để về Trời dự Hội nghị Thiên cung. Mẹ cu Tương không hề nài nỉ xin một vài bà ở lại trợ giúp vì thấy con mình làm cái gì cũng đã giỏi giang, khéo léo.
    Bố nó bảo:
    - Mẹ nó ạ, từ giờ gọi thằng cu nhà mình theo đúng tên đi. Cả nhà cứ gọi nó là cu Thành Tương cho dân dã và dễ nuôi, chứ tên khai sinh của nó là Công Thành Tướng cơ mà, tôi và bà đều mong muốn sau này nó sẽ không tiếc công sức rèn luyện, phấn đấu để trở thành một vị tướng như bố nó. Có làm được như thế không hở cu con?- Bố quay sang hỏi cu Tương như vậy.
    - Làm được bố ạ. Con thích làm tướng như bố lắm!- Thằng bé hớn hở. Nó chạy vụt vào nhà đem cây kiếm gỗ ra múa để khoe tài với bố. Mọi ngày cu Tương múa khéo lắm, nhưng hôm nay không hiểu sao tay chân cứ lóng nga lóng ngóng, tua ở chuôi kiếm mắc vào thắt lưng trong vạt áo gỡ mãi mới ra, tung chiêu "sát thủ" đâm chéo lên thì mũi kiếm lại chọc vào khe cổ tay áo bên trái, tí nữa sứt  da ở cổ tay. Lạ thật, mà chẳng phải riêng chuyện múa kiếm đâu: lúc ăn, cơm vãi tung tóe ra ngoài, húp nước súp gà thì bị sặc đến phát ho phát hen, khi cu cậu đi tè không hiểu sao cũng để một dòng.. nước nóng tóe vào ống quần, khiến mẹ nó phải bảo cô Ven-ôsin thay ngay cho cậu con cưng.
    Tướng bố và tuớng con đều không hiểu tại sao lại như vậy, chỉ có bà mẹ  là biết nguyên nhân. Bà vội vàng đến bên ban thờ thắp nhang khấn khứa. Khấn khẽ lắm, chỉ có chư Tiên chư Phật mới nghe thấy lời khấn của mẹ thằng bé xin các Bà Mụ mau trở về. Bà còn xin thêm Bà Mụ Thứ Mười Lăm cho nó, hứa rằng sẽ công đức số tiền lớn để mạ vàng tất cả các bức tượng của ngôi chùa đã cúng một nửa quả chuông.
    Cu Tương sướng thật. Nó sẽ chẳng phải học, phải làm cái gì cả. Rồi thì hai Bà Mụ thứ mười bốn và mười lăm mặc quần áo vàng, đi hài vàng, hưởng mọi thứ ưu đãi của mẹ cu Tương sẽ tranh nhau làm hết mọi việc hộ nó, không kịp để cho mười hai Bà áo xanh hướng dẫn như với những đứa bé khác.
    Không hiểu như vậy rồi thì.., liệu có ngày nào chúng mình được xem cu cậu nhận lon tướng không nhỉ?
                                                                                                                                                     Ngọc Châu
Read more…

Truyện thiếu nhi - Ngốc Được Kiện

09:16 |

Truyện thiếu nhi - Ngốc Được Kiện . Blog tổng hợp nhiều truyện thiếu nhi hay dành cho các em học sinh và các em nhỏ tuổi.

Truyện thiếu nhi - Ngốc Được Kiện
Truyện thiếu nhi - Ngốc Được Kiện


Có một anh chàng nọ quá đỗi thật thà nên mọi người gọi anh là thằng Ngốc. Chàng Ngốc khỏe mạnh, yêu đời và lao động giỏi. Anh chàng nghèo khổ, không cửa không nhà phải đi ở muớn cho một tên trọc phú. Anh làm lụng quần quật suốt ngày này sang ngày khác, năm này sang năm khác. Thấy anh này khỏe mạnh, dễ sai bảo nên sau năm năm nghe anh ta đòi tiền công, hắn dỗ dành anh làm thêm cho hắn năm năm nữa. Lại năm năm nữa trôi qua. Thấy anh đòi tiền công để về, lão trọc phú lại dỗ:

      - Mày ở với tao đã lâu thành ra thân tình trong nhà nên tao không nỡ chia tay ngay với mày. Thôi mày ở với tao thêm năm năm nữa rồi tao đưa tiền công cả mười lăm năm ba nén vàng. Lúc đó thì mày tha hồ giàu có.

      Nghe bùi tai, chàng Ngốc lại dồn hết sức làm việc quần quật cho lão trọc phú thêm năm năm nữa. Lần này hết hạn anh một mực đòi thôi việc. Dỗ mãi cũng không được, lão trọc phú bèn mang vàng ra trả. Chàng Ngốc cầm vàng hí hứng đi, mà đâu có biết lão trọc phú đưa cho chàng toàn vàng giả. Có vàng trong tay chàng Ngốc dự định đi ngao du thiên hạ cho thõa lòng mong ước được biết đó biết đây sau bao nhiêu năm lao động nhọc nhằn. Đi được một hồi anh ghé vào nhà một người thợ bạc. Người thợ bạc hỏi cho biết anh là ai và đi đâu, thì chàng Ngốc kể chuyện mình ra sao, được trả công như thế nào. Nhìn mấy nén vàng anh ta khoe, người thợ bạc nhìn là biết vàng giả, nhưng thấy anh chàng này ngốc nên định bụng lừa anh, hắn bảo:

      - Ở chốn thành đô chỉ có nhà quyền quí mới xài được, chớ dân thường thì khó lắm, tốt hơn anh nên đổi ra bạc dễ tiêu lắm. Sẵn đây tôi có mấy nén bạc anh thích thì tôi đổi hộ cho, cứ một vàng ăn hai bạc.

      Nghe có lý chàng Ngốc khẩn khoản xin đổi hộ. Không ngờ lão thợ bạc lại đưa cho sáu thỏi chì giả bạc. Chàng Ngốc cầm lấy cảm ơn rối rít và lại lên đường.

      Đến một nơi khác trên đường tới kinh đô anh chàng gặp một thợ giày. Mãi nói chuyện vui miệng với người đó anh kể là mình có sáu thỏi bạc. Hắn biết là bạc giả song đang cần chì nên gả đổi lấy một nghìn tờ giấy, hắn chỉ vào thứ lụa giả của mình và bảo:

      - Đây là thứ "lụa đinh kiến" quý lắm, anh nên đem tới kinh đô bán, cứ mỗi vuông lấy một quan tiền thì tha hồ mà tiêu.

      Nghe bìu tai chàng Ngốc đồng ý ngay. Khi ngang qua trường học thấy một người học trò đang chơi chong chóng bằng giấy xanh mà cả đời anh chưa thấy bao giờ nên thích lắm bèn tới xem và hỏi:

      - Cái gì thế này?

      Cậu học trò láu lỉnh nói đùa:

      - Đây là cái "thiên địa vận" dùng nó có thể biết được việc trời đất, mọi việc thế gian đều tỏ tường, nó quý lắm vì điều gì cũng đoán được trước.

      Chàng Ngốc nghe vậy bèn gạ đổi lấy một nghìn vuông "lụa đinh kiến" của mình. Cậu học trò tất nhiên là đồng ý luôn.

      Với thiên địa vận trong tay, chàng Ngốc nghĩ đã đến lúc được mọi người sẽ kính phục hết nhẽ. Qua một cánh đồng rộng chàng Ngốc thấy đám trẻ chăn trâu đang chơi một con niềng niễng lớn có đôi cánh xanh đỏ rất đẹp. Tò mò anh lại xem. Bọn chúng không muốn cho anh xem nên chúng nói dóc cho anh hốt hoảng.

      - Anh tránh ra đi, đây là "ngọc lưu ly" quý hiếm lắm. Đeo nó vào thì hè mát, đông ấm, đến đức vua cũng chưa chắc đã có.

      Chàng Ngốc nghe vậy nghĩ là không ngờ trên đời lại có của quý đến thế, quý tới mức đến đức vua cũng chưa có. Anh chàng bèn đem "thiên địa vận" của mình ra gạ đổi, lũ chăn trâu thấy chong chóng đẹp nên bằng lòng đổi. Chúng bỏ con niềng niễng vào túi còn thắt miệng lại dặn chàng Ngốc:

      - Lúc nào về đến nhà thì mở xem. Không thì ngọc bay mất đấy.

      Được viên ngọc quý rồi chàng Ngốc định bụng vào triều dâng vua để được ngắm cảnh vương triều. Nhưng tới cửa ngọ môn thì chàng ta bị lính gác chận lại. Chàng Ngốc than vãn:

      - Tôi đi ở thuê, làm mướn những mười lăm năm trời vất vả mới được ba nén vàng, rồi đổi lấy sáu thỏi bạc, đến một ngàn vuông "lụa đinh kiến", đến cái "thiên địa vận", cuối cùng "viên ngọc lưu ly", tôi định dâng vua viên ngọc quý đó, vậy cớ sao không cho tôi vào.

      Lúc đó có một gian thần đi ngang qua nghe chàng Ngốc nói có hột ngọc lưu ly hắn liền nổi lòng tham bèn nhận lời dẫn chàng Ngốc vào bái kiến, hắn bảo anh cứ tạm thời chờ ở cửa. Cầm được cái túi, tên quan thấy có cái gì đó tròn tròn ở trong thì khấp khởi mừng lắm. Hắn bước qua ngưỡng cửa hoàng cung bèn giở ra xem thực hư như thế nào để tìm cách chiếm đoạt. Ai dè mở túi ra nó bay vụt đi mất.

      Chàng Ngốc thấy vậy túm lấy tên quan bắt đền. Anh giơ tay đánh trống ở cửa hoàng cung vang lên. Bọn lính kéo anh ra cửa đánh. Chàng khóc ầm ĩ. Thấy động, vua sai người ra dẫn chàng Ngốc vào hỏi sự tình. Ngốc tâu:

      - Muôn tâu bệ hạ, tôi đi ở mười lăm năm được ba nén vàng, rồi sáu nén bạc, rồi một ngàn vuông "lụa đinh kiến", rồi cái "thiên địa vận" mới được hòn "ngọc lưu ly" để đem vào dâng bệ hạ, thế mà cái ông quan kia mở túi làm viên ngọc bay mất. Xin ngài thương rủ lòng thương xử cho con với.

      Tên gian thần thì ra sức chối cãi, song nhà vua vẫn phán:

      - Tên dân này đem hòn ngọc lạ dâng ta. Đó là ý tốt. Để mua viên ngọc đó hắn tốn bao nhiêu công sức và tiền của, vậy kẻ làm mất viên ngọc không chỉ có tội với ta, mà còn phải bồi thường cho người có ngọc đủ số chi phí để có viên ngọc quý đó.

      Đoạn vua quay sang nói với chàng Ngốc:

      - Trẫm ban cho ngươi một chức quan nhỏ để thưởng công cho lòng trung hiếu với trẫm.

      Chàng Ngốc sướng đến run người, chàng nhận đủ số tiền bồi thường và vui vẽ đi nhận chức quan mà vua đã ban cho chàng.

Các bạn đang đọc truyện thiếu nhi  Ngốc Được Kiện
Read more…

Truyện thiếu nhi - Ba Phần Gia Tài

09:07 |

Truyện thiếu nhi - Ba Phần Gia Tài. Bạn muốn tìm truyện thiếu nhi hay .Hãy đọc tại atruyencuoi.blogspot.com.Nơi cập nhật nhiều truyện thiếu nhi hay nhất.

 
Truyện thiếu nhi - Ba Phần Gia Tài
Truyện thiếu nhi - Ba Phần Gia Tài

Ngày xưa ở Trung Quốc có Cao Biền rất giỏi nghề địa lý. Những phép hô thần tróc quỷ, ông đều thông thạo. Tiếng đồn vang khắp nơi. Hoàng đế Trung Quốc nghe tiếng, liền triệu Biền vào cung, ủy thác cho việc kiếm một ngôi đất xây dựng lăng tẩm. Cao Biền vâng lệnh và sau năm năm tìm tòi, hắn đã kiếm được một kiểu đất quý mà theo hắn có thể giữ ngôi nhà Đường vững như bàn thạch.
Sau khi công việc hoàn thành, hoàng đế rất khen ngợi, sai ban rất nhiều vàng bạc cùng phong tước lớn cho Biền. Nhưng Biền vốn biết trong kho tàng của hoàng đế có một ngòi bút thần có phép mầu nhiệm mà chính hoàng đế và cả triều thần không một ai biết cả. Vì thế Biền không nhận vàng, hắn nói: Tâu bệ hạ, hạ thần không muốn lấy vàng bạc của bệ hạ. Chỉ muốn xin một kho trong trăm ngàn kho đồ dùng của bệ hạ bằng cách là để hạ thần rút trong chùm chìa khóa, nhằm chìa kho nào thì được phép lấy kho ấy.
 Hoàng đế nghe nói, hơi ngạc nhiên nhưng vốn trọng tài Biền, lại thấy ý kiến hay hay nên vui lòng để cho hắn làm chuyện may rủi xem thử thế nào. Quả nhiên kho mà Biền chỉ, đúng là kho đựng toàn bút lông dùng cho triều đình. Khi được sử dụng hàng vạn cây bút lông, hắn mang đến một hòn đá, lần lượt đem ra chọc mạch từng ngòi lông vào đá. Nhưng chẳng có ngòi nào được toàn vẹn. Mỗi lần thấy tòe ngòi, hắn lại vứt đi và tiếp tục chọc ngòi khác vào đá. Cứ như thế cho đến lúc trong kho sắp vơi cả bút thì bỗng có một quản bút chọc thủng vào đá mà ngòi lông còn nguyên vẹn, Biền mừng quá, reo lên:
 Ta tìm được ngòi bút thần rồi! Biền liền cầm bút thần vẽ thử một con rồng lên mặt tường, chừa hai con mắt. Đến khi điểm nhãn, rồng tự nhiên cuộn mình được và tách ra khỏi bức tường. Rồi rồng vụt lên trời xông vào đám mây trước con mắt kinh ngạc của mọi người. Biền lại vẽ thêm nhiều con vật khác và những con vật ấy đều họat động không khác gì những con vật có thật. Rồi đó Cao Biền vẽ một con diều rất lớn, dùng bút thần nhúng mực điểm mắt cho diều.
Diều tự nhiên bay lên. Lập tức Biền cưỡi lên lưng và diều đưa ông vút lên trên không. Sau đó Biền cưỡi diều vượt qua muôn trùng núi sông, sang đến nước Nam. Trên lưng diều, Biền đưa mắt xuống tìm huyệt đất quý. Quả nhiên không bao lâu hắn tìm thấy ở gần một con sông, cứ như bây giờ là sông Trà Khúc tỉnh Quảng Ngãi, một huyện đất phát đế vương. Huyện đất ấy quý không đâu bằng mà lại chỉ trong một ngàn ngày là phát. Đó là một cái hàm con rồng lấp dưới nước mà chỉ có con mắt của Biền mới khám phá được. Từ đó, Biền có ý muốn hưởng một cuộc sống sung sướng xa xỉ vào bậc nhất thiên hạ. Nhưng khi nghĩ lại thì hắn rất tiếc là không có con trai mà thân mình thì đã già mất rồi, nếu được làm vua cũng không hưởng được mấy nỗi. Biền mới tính sẽ nhường cho con rể. Nếu nó làm vua thì ông bố vợ của nó tất được bồi phần trọng đãi, mà dòng dõi của con gái mình cũng được hưởng kết quả tốt đẹp đó. Nhưng muốn thực hiện cần phải giữ hết sức bí mật, nếu không sẽ mất đầu như chơi. Nghĩ vậy, hắn trở về Trung Quốc bảo người rể đào lấy hài cốt của cha nó đem sang nước Nam để cải táng. Trong việc này hắn chỉ bàn kín với một người học trò của mình mà thôi.
 Nhưng người học trò mà hắn tin cậy lại muốn miếng đất quý ấy hoàn toàn thuộc phần y hưởng, nên khi được lệnh thầy mang hài cốt thì hắn cũng đào luôn hài cốt của cha mình sang Nam. Bấy giờ hàm rồng đang thời kỳ há miệng. Biền bảo học trò lặn xuống ném gói xương vào giữa miệng rồng chờ cho nó ngậm lại hãy lên. Người học trò đem gói xương của cha mình đánh tráo vào, còn gói xương kia thì bỏ một bên mép. Xong việc đó, Cao Biền bảo người rể chọn năm giống lúa mỗi thứ một thúng mang đến huyệt đất nói trên, sai đào đúng vào chỗ vai rồng thành năm cái huyệt.
Mỗi huyệt hắn sai rấm một thúng lúa rồi lấp đất lại thành năm ngôi mộ. Hắn giao cho chàng rể một ngàn nén hương, dặn mỗi ngày thắp một nén, đúng hai năm chín tháng mười ngày thì tự khắc quân gia dưới huyệt nhất tề dậy cả. Dặn đâu đấy, Biền trở về Trung Quốc. Thời gian trôi qua. Hôm ấy chỉ còn mười ngày nữa là hết hạn công việc mà Cao Biền đã dặn, thì tự nhiên người con gái của hắn ở nước Nam đẻ luôn một lúc ba người con trai mặt mũi kỳ dị.
 Vừa mới sinh ra, ba đứa đã biết đi biết nói: Một đứa mặt đỏ tay cầm ấn, một đứa mặt màu thiếc, một đứa mặt màu xanh đều cầm dao sáng quắc. Cả ba đức nhảy tót lên giường thờ ngồi, đòi đem quân để thu phục thiên hạ. Người nhà ai nấy xanh mặt. Chỉ trong một buổi tiếng đồn rầm lên. Mọi người thấy sự lạ đổ tới xem như đám hội. Người rể của Biền sợ quá, bảo vợ: - Mày đẻ ra ma quỷ, nếu không sớm trừ đi thì khó lòng sống được với triều đình. Chẳng qua cha mày làm dại, nên mới sinh ra như thế. Rồi đó hắn chém tất cả. Trong lúc bối rối, người nhà của hắn vì lầm nên đốt tất cả nén hương còn lại. Tự dưng đất chuyển động. Ở dưới năm ngôi mộ có tiếng rầm rầm mỗi lúc mỗi lớn.
Thế rồi nắp mộ tung ra, bao nhiêu quân gia dưới đó nhảy lên. Nhưng vì còn non ngày nên người nào người nấy sức còn yếu, đứng chưa vững, ai nấy đều bổ nghiêng bổ ngửa, cuối cùng chết hết. Lại nói chuyện Cao Biền chờ cho đến ngày hẹn mới cưỡi diều bay sang nước Nam. Nhưng lần này diều bị ngược gió nên sang không kịp. Khi diều hạ cánh xuống thì người con rể đã phá hỏng mất công việc của hắn. Hắn bực mình vô hạn. Và sau khi thấy rõ câu chuyện, hắn rút gươm chém chết cả học trò lẫn rể. Từ đó Cao Biền sinh ra chán đời, chả thiết gì nữa. "Không được ăn thì đạp đổ".
Nghĩ thế, hắn thường cưỡi diều đi khắp nước Nam để ếm huyệt và phá tất cả các long mạch. Ngay chỗ hàm rồng nói trên, hắn dùng phép chám đứt cổ con rồng đó đi. Cũng vì vậy mà ngày nay người ta nói nước sông Trà Khúc đỏ như máu là bởi vì có máu tự cổ con rồng chảy ra. Đến Nghệ An, Biền thấy trên một hòn núi mà ngày nay còn gọi là núi Đầu Rồng ở sát bờ biển có huyệt đế vương. Hắn bèn làm bùa bằng gang đóng vào đỉnh núi. Vì thế đỉnh núi ấy từ đó trở đi không một cây cối gì mọc được. Ở Thanh Hóa, Cao Biền cũng thấy có đất quý. Nhưng hắn thấy con rồng đó què một chân, cho rằng nếu có phát đế vương thì không thể phát to được. Cho nên hắn cho diều đi thẳng không ếm nữa. Cũng vì thế người ta nói mấy đời vua chúa trị vì ở nước Việt Nam đều phát tích ở Thanh Hóa. Khi diều bay qua làng Thiên Mỗ (bây giờ là làng Đại Mỗ tỉnh hà Đông), Biền thấy có cái giếng ở vệ sông mà bây giờ là Nhuệ Giang cũng có huyệt đế vương.
Hắn bèn cho diều hạ xuống là là sát mặt đất, đọan thuận tay nén luôn cây bút thần của mình xuống lòng giếng đó. Người ta nói cây bút ấy sau rồi hóa thành một khúc gỗ cắm chặt xuống đáy giếng. Không một ai dám động đến nó. Mãi về sau trong làng có một ông thám hoa có tính hiếu kỳ mới tâu vua xin hai con voi về kéo thử khúc gỗ đó lên. Họ tết một chiếc thừng lớn; một đầu buộc vào khúc gỗ còn một đầu buộc vào cổ voi. Nhưng khi voi cất bước thì tự nhiên họ thấy những xóm làng bên cạnh đất chuyển động ầm ầm, đồng thời nhà cửa phát hỏa tứ tung. Lần ấy ông thám đành bỏ dở công việc vì ông ta sợ con rồng bị đau giẫy giụa làm hại đến dân sự. Ngày nay có cái đặc biệt là nước giếng ấy không bao giờ cạn. Mỗi khi nước trong, người ta vẫn thấy có bóng khúc gỗ đen đen ở dưới. Để tâng công với hoàng đế, Cao Biền vẽ bản đồ từng kiểu đất một rồi viết thành sách ghi chú tinh tường đem dâng lên vua đường. Đại ý nói tất cả các mạch đất quý nhất của nước Nam, hắn đều trấn áp xong. Duy có kiểu đất ở chỗ trung độ (tức bây giờ là Hà Nội) thì hắn đã sai đắp một cái thành gọi là thành Đại La để chặn long mạch. Lễ trấn áp này hắn làm rất linh đình và công phu. Trên hòn núi ở xa xa về phí bắc thành Đại La, hắn cho dựng một cái đàn tràng. Trong thành Đại La, hắn sai nung một lúc tám vạn cái tháp bằng đất nhỏ. Nung xong, Biền huy động tám vạn quân vai vác giáo, mũi giáo xóc một cái tháp, đi từ Đại La tiến đến núi. Vừa đi họ vừa hô mấy tiếng "thống vận hoàng đế". Đến nơi đặt tháp xuống đỉnh núi rồi tám vạn quân ấy lại nhất tề kéo về Đại La. Cũng vì việc kỳ dị như thế nên núi ấy từ đó mang tên là núi Bát Vạn. Hoàng đế Trung Quốc đọc sách của Cao Biền lại càng khen ngợi hắn. Nhưng việc làm của Biền bị nhân dân ở nước Nam rất căm phẫn. Họ lập tâm chờ dịp giết chết cho bỏ ghét. Một hôm, Biền cưỡi diều bay vào miền cứ như bây giờ là Ninh Bình. Ở đây người ta chuẩn bị cung nỏ chờ khi diều của hắn bay qua là là mặt đất, là cả bao nhiêu người nhất tề phóng tên. Diều bị gãy cánh rơi xuống núi, Biền bị trọng thương, sau đó phải dưa về Trung Quốc. Hòn núi ấy ngày nay còn mang tên là núi cánh diều, một trong ba ngọn núi ở gần trị sở Ninh Bình. Cao Bình về nước được ít lâu bị thủ hạ giết chết. Người ta theo lời dặn của hắn đem hài cốt chôn ở một cái gò cát ở mé biển miền Nam cứ như bây giờ thuộc tỉnh Phú Yên. Ở đó mặc dầu sóng gió thổi mạnh thế nào đi nữa, cát ở mả cũng không bay đi chỗ khác. Người đi thuyền qua đó vẫn gọi là mả Cao Biền. Ngày nay chúng ta còn có câu Lẩy bẩy như Cao Biền dậy non là ý nóng nẩy vội vàng sẽ thiếu chu đáo, mà như thế thì sẽ thất bại.
Read more…

Truyện thiếu nhi - Cao Biền Dậy Non

09:01 |

 Truyện thiếu nhi - Cao Biền Dậy Non. Blog tổng hợp truyện thiếu nhi hay dành cho mọi lứa tuổi.


Truyện thiếu nhi - Cao Biền Dậy Non
   Ngày xưa ở Trung Quốc có Cao Biền rất giỏi nghề địa lý. Những phép hô thần tróc quỷ, ông đều thông thạo. Tiếng đồn vang khắp nơi. Hoàng đế Trung Quốc nghe tiếng, liền triệu Biền vào cung, ủy thác cho việc kiếm một ngôi đất xây dựng lăng tẩm. Cao Biền vâng lệnh và sau năm năm tìm tòi, hắn đã kiếm được một kiểu đất quý mà theo hắn có thể giữ ngôi nhà Đường vững như bàn thạch. Sau khi công việc hoàn thành, hoàng đế rất khen ngợi, sai ban rất nhiều vàng bạc cùng phong tước lớn cho Biền. Nhưng Biền vốn biết trong kho tàng của hoàng đế có một ngòi bút thần có phép mầu nhiệm mà chính hoàng đế và cả triều thần không một ai biết cả.
     Vì thế Biền không nhận vàng, hắn nói: Tâu bệ hạ, hạ thần không muốn lấy vàng bạc của bệ hạ. Chỉ muốn xin một kho trong trăm ngàn kho đồ dùng của bệ hạ bằng cách là để hạ thần rút trong chùm chìa khóa, nhằm chìa kho nào thì được phép lấy kho ấy. Hoàng đế nghe nói, hơi ngạc nhiên nhưng vốn trọng tài Biền, lại thấy ý kiến hay hay nên vui lòng để cho hắn làm chuyện may rủi xem thử thế nào. Quả nhiên kho mà Biền chỉ, đúng là kho đựng toàn bút lông dùng cho triều đình. Khi được sử dụng hàng vạn cây bút lông, hắn mang đến một hòn đá, lần lượt đem ra chọc mạch từng ngòi lông vào đá. Nhưng chẳng có ngòi nào được toàn vẹn. Mỗi lần thấy tòe ngòi, hắn lại vứt đi và tiếp tục chọc ngòi khác vào đá. Cứ như thế cho đến lúc trong kho sắp vơi cả bút thì bỗng có một quản bút chọc thủng vào đá mà ngòi lông còn nguyên vẹn, Biền mừng quá, reo lên: Ta tìm được ngòi bút thần rồi! Biền liền cầm bút thần vẽ thử một con rồng lên mặt tường, chừa hai con mắt. Đến khi điểm nhãn, rồng tự nhiên cuộn mình được và tách ra khỏi bức tường. Rồi rồng vụt lên trời xông vào đám mây trước con mắt kinh ngạc của mọi người. Biền lại vẽ thêm nhiều con vật khác và những con vật ấy đều họat động không khác gì những con vật có thật. Rồi đó Cao Biền vẽ một con diều rất lớn, dùng bút thần nhúng mực điểm mắt cho diều. Diều tự nhiên bay lên. Lập tức Biền cưỡi lên lưng và diều đưa ông vút lên trên không. Sau đó Biền cưỡi diều vượt qua muôn trùng núi sông, sang đến nước Nam. Trên lưng diều, Biền đưa mắt xuống tìm huyệt đất quý. Quả nhiên không bao lâu hắn tìm thấy ở gần một con sông, cứ như bây giờ là sông Trà Khúc tỉnh Quảng Ngãi, một huyện đất phát đế vương. Huyện đất ấy quý không đâu bằng mà lại chỉ trong một ngàn ngày là phát. Đó là một cái hàm con rồng lấp dưới nước mà chỉ có con mắt của Biền mới khám phá được. Từ đó, Biền có ý muốn hưởng một cuộc sống sung sướng xa xỉ vào bậc nhất thiên hạ.
     Nhưng khi nghĩ lại thì hắn rất tiếc là không có con trai mà thân mình thì đã già mất rồi, nếu được làm vua cũng không hưởng được mấy nỗi. Biền mới tính sẽ nhường cho con rể. Nếu nó làm vua thì ông bố vợ của nó tất được bồi phần trọng đãi, mà dòng dõi của con gái mình cũng được hưởng kết quả tốt đẹp đó. Nhưng muốn thực hiện cần phải giữ hết sức bí mật, nếu không sẽ mất đầu như chơi. Nghĩ vậy, hắn trở về Trung Quốc bảo người rể đào lấy hài cốt của cha nó đem sang nước Nam để cải táng. Trong việc này hắn chỉ bàn kín với một người học trò của mình mà thôi. Nhưng người học trò mà hắn tin cậy lại muốn miếng đất quý ấy hoàn toàn thuộc phần y hưởng, nên khi được lệnh thầy mang hài cốt thì hắn cũng đào luôn hài cốt của cha mình sang Nam. Bấy giờ hàm rồng đang thời kỳ há miệng. Biền bảo học trò lặn xuống ném gói xương vào giữa miệng rồng chờ cho nó ngậm lại hãy lên.
 Người học trò đem gói xương của cha mình đánh tráo vào, còn gói xương kia thì bỏ một bên mép. Xong việc đó, Cao Biền bảo người rể chọn năm giống lúa mỗi thứ một thúng mang đến huyệt đất nói trên, sai đào đúng vào chỗ vai rồng thành năm cái huyệt. Mỗi huyệt hắn sai rấm một thúng lúa rồi lấp đất lại thành năm ngôi mộ. Hắn giao cho chàng rể một ngàn nén hương, dặn mỗi ngày thắp một nén, đúng hai năm chín tháng mười ngày thì tự khắc quân gia dưới huyệt nhất tề dậy cả. Dặn đâu đấy, Biền trở về Trung Quốc. Thời gian trôi qua. Hôm ấy chỉ còn mười ngày nữa là hết hạn công việc mà Cao Biền đã dặn, thì tự nhiên người con gái của hắn ở nước Nam đẻ luôn một lúc ba người con trai mặt mũi kỳ dị. Vừa mới sinh ra, ba đứa đã biết đi biết nói: Một đứa mặt đỏ tay cầm ấn, một đứa mặt màu thiếc, một đứa mặt màu xanh đều cầm dao sáng quắc. Cả ba đức nhảy tót lên giường thờ ngồi, đòi đem quân để thu phục thiên hạ. Người nhà ai nấy xanh mặt. Chỉ trong một buổi tiếng đồn rầm lên. Mọi người thấy sự lạ đổ tới xem như đám hội. Người rể của Biền sợ quá, bảo vợ: - Mày đẻ ra ma quỷ, nếu không sớm trừ đi thì khó lòng sống được với triều đình. Chẳng qua cha mày làm dại, nên mới sinh ra như thế. Rồi đó hắn chém tất cả.
     Trong lúc bối rối, người nhà của hắn vì lầm nên đốt tất cả nén hương còn lại. Tự dưng đất chuyển động. Ở dưới năm ngôi mộ có tiếng rầm rầm mỗi lúc mỗi lớn. Thế rồi nắp mộ tung ra, bao nhiêu quân gia dưới đó nhảy lên. Nhưng vì còn non ngày nên người nào người nấy sức còn yếu, đứng chưa vững, ai nấy đều bổ nghiêng bổ ngửa, cuối cùng chết hết. Lại nói chuyện Cao Biền chờ cho đến ngày hẹn mới cưỡi diều bay sang nước Nam. Nhưng lần này diều bị ngược gió nên sang không kịp. Khi diều hạ cánh xuống thì người con rể đã phá hỏng mất công việc của hắn. Hắn bực mình vô hạn. Và sau khi thấy rõ câu chuyện, hắn rút gươm chém chết cả học trò lẫn rể. Từ đó Cao Biền sinh ra chán đời, chả thiết gì nữa. "Không được ăn thì đạp đổ". Nghĩ thế, hắn thường cưỡi diều đi khắp nước Nam để ếm huyệt và phá tất cả các long mạch. Ngay chỗ hàm rồng nói trên, hắn dùng phép chám đứt cổ con rồng đó đi. Cũng vì vậy mà ngày nay người ta nói nước sông Trà Khúc đỏ như máu là bởi vì có máu tự cổ con rồng chảy ra. Đến Nghệ An, Biền thấy trên một hòn núi mà ngày nay còn gọi là núi Đầu Rồng ở sát bờ biển có huyệt đế vương. Hắn bèn làm bùa bằng gang đóng vào đỉnh núi. Vì thế đỉnh núi ấy từ đó trở đi không một cây cối gì mọc được. Ở Thanh Hóa, Cao Biền cũng thấy có đất quý. Nhưng hắn thấy con rồng đó què một chân, cho rằng nếu có phát đế vương thì không thể phát to được. Cho nên hắn cho diều đi thẳng không ếm nữa. Cũng vì thế người ta nói mấy đời vua chúa trị vì ở nước Việt Nam đều phát tích ở Thanh Hóa. Khi diều bay qua làng Thiên Mỗ (bây giờ là làng Đại Mỗ tỉnh hà Đông), Biền thấy có cái giếng ở vệ sông mà bây giờ là Nhuệ Giang cũng có huyệt đế vương. Hắn bèn cho diều hạ xuống là là sát mặt đất, đọan thuận tay nén luôn cây bút thần của mình xuống lòng giếng đó. Người ta nói cây bút ấy sau rồi hóa thành một khúc gỗ cắm chặt xuống đáy giếng. Không một ai dám động đến nó. Mãi về sau trong làng có một ông thám hoa có tính hiếu kỳ mới tâu vua xin hai con voi về kéo thử khúc gỗ đó lên.
       Họ tết một chiếc thừng lớn; một đầu buộc vào khúc gỗ còn một đầu buộc vào cổ voi. Nhưng khi voi cất bước thì tự nhiên họ thấy những xóm làng bên cạnh đất chuyển động ầm ầm, đồng thời nhà cửa phát hỏa tứ tung. Lần ấy ông thám đành bỏ dở công việc vì ông ta sợ con rồng bị đau giẫy giụa làm hại đến dân sự. Ngày nay có cái đặc biệt là nước giếng ấy không bao giờ cạn. Mỗi khi nước trong, người ta vẫn thấy có bóng khúc gỗ đen đen ở dưới. Để tâng công với hoàng đế, Cao Biền vẽ bản đồ từng kiểu đất một rồi viết thành sách ghi chú tinh tường đem dâng lên vua đường. Đại ý nói tất cả các mạch đất quý nhất của nước Nam, hắn đều trấn áp xong. Duy có kiểu đất ở chỗ trung độ (tức bây giờ là Hà Nội) thì hắn đã sai đắp một cái thành gọi là thành Đại La để chặn long mạch. Lễ trấn áp này hắn làm rất linh đình và công phu. Trên hòn núi ở xa xa về phí bắc thành Đại La, hắn cho dựng một cái đàn tràng.
      Trong thành Đại La, hắn sai nung một lúc tám vạn cái tháp bằng đất nhỏ. Nung xong, Biền huy động tám vạn quân vai vác giáo, mũi giáo xóc một cái tháp, đi từ Đại La tiến đến núi. Vừa đi họ vừa hô mấy tiếng "thống vận hoàng đế". Đến nơi đặt tháp xuống đỉnh núi rồi tám vạn quân ấy lại nhất tề kéo về Đại La. Cũng vì việc kỳ dị như thế nên núi ấy từ đó mang tên là núi Bát Vạn. Hoàng đế Trung Quốc đọc sách của Cao Biền lại càng khen ngợi hắn. Nhưng việc làm của Biền bị nhân dân ở nước Nam rất căm phẫn. Họ lập tâm chờ dịp giết chết cho bỏ ghét. Một hôm, Biền cưỡi diều bay vào miền cứ như bây giờ là Ninh Bình. Ở đây người ta chuẩn bị cung nỏ chờ khi diều của hắn bay qua là là mặt đất, là cả bao nhiêu người nhất tề phóng tên. Diều bị gãy cánh rơi xuống núi, Biền bị trọng thương, sau đó phải dưa về Trung Quốc.
      Hòn núi ấy ngày nay còn mang tên là núi cánh diều, một trong ba ngọn núi ở gần trị sở Ninh Bình. Cao Bình về nước được ít lâu bị thủ hạ giết chết. Người ta theo lời dặn của hắn đem hài cốt chôn ở một cái gò cát ở mé biển miền Nam cứ như bây giờ thuộc tỉnh Phú Yên. Ở đó mặc dầu sóng gió thổi mạnh thế nào đi nữa, cát ở mả cũng không bay đi chỗ khác. Người đi thuyền qua đó vẫn gọi là mả Cao Biền. Ngày nay chúng ta còn có câu Lẩy bẩy như Cao Biền dậy non là ý nóng nẩy vội vàng sẽ thiếu chu đáo, mà như thế thì sẽ thất bại.

Các bạn đang đọc truyện thiếu nhi  Cao Biền Dậy Non
Read more…